PHÁN QUYẾT - Trang 619

vào. Điện thoại cháu cũng không gọi được, đến nhà thì chú lại đều đi vắng.
Không có cách nào khác, cháu đành viết thư cho chú... Cháu biết chú rất
bận mà vẫn làm phiền chú thế này, mong chú thứ lỗi ạ.

Cháu là con trai út của bà Hạ Ngọc Liên, chú có lẽ không nhận ra cháu

đâu, cháu cũng từng gặp chú hồi còn nhỏ. Chú ơi, chú cho phép cháu gọi
chú một tiếng nhé, đến giờ cháu vẫn còn nhớ, Tết năm đó chú mang gạo và
bánh đến cho nhà cháu, thật thơm, một mình cháu đã lén ăn một miếng to,
vì thế mà mẹ cháu đã tức giận một trận.

Lần trước chú đến nhà, cháu đi làm về mới nghe bà xã cháu nói lại, cô

ấy nói không ngờ nắm giữ chức Thị trưởng to như vậy hóa ra lại là một
người không có vẻ gì là kiêu ngạo.

Chú Lý, cảm ơn chú, gia đình cháu vô cùng cảm kích chú, trong lúc

khó khăn như vậy, chú vẫn còn đặc biệt đến thăm chúng cháu, cả đời này
chúng cháu sẽ không quên.

Từ sau khi chú rời đi lần đó, mẹ cháu liền đổ bệnh. Bà nói cả đời bà

không thiếu nợ bất kì ai, người duy nhất thấy có lỗi là chú. Cả ngày bà đều
lặp đi lặp lại, nói chú đến tìm bà, mà bà lại không nhận ra chú đến. Là bà
khiến chú bị ngất, lại còn mắc thêm trọng bệnh.

Chú ơi, mẹ cháu cứ không cho chúng cháu nói, ngay cả điện thoại bà

cũng không cho chúng cháu gọi.

Nhưng chúng cháu nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy nên nói với chú. Chú Lý,

mẹ cháu đã mắc bệnh không thể chữa được rồi, bà có thể chỉ sống được
mấy ngày nữa thôi. Từ sau khi bà bị bệnh, được bệnh viện chẩn đoán là ung
thư phổi giai đoạn cuối, đã di căn đến bạch huyết và gan rồi.

Chú ơi, đây là tội của một đứa con trai không hiếu thuận, không tài

cán! Mẹ đã vì chúng cháu mà chịu khổ một đời, ngày xưa chúng cháu còn
nhỏ, cả gia đình do một tay mẹ chèo chống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.