PHÁN QUYẾT - Trang 646

phản ảnh và làm ầm lên thì cấp trên chẳng lẽ lại không gấp. Chỉ cần cấp
trên gấp, thì chẳng phải là muốn gì được nấy sao?

Trước đâyn mọi đơn vị đều tìm mọi cách để tới các doanh nghiệp này

xòe tay xin tiền, giờ đây mọi đơn vị lại đều tìm mọi cách để ép công nhân
đi kiện cáo tố giác, làm loạn!

Rốt cuộc còn có bao nhiêu người thực sự biết suy nghĩ cho nước nhà,

thực sự có trách nhiệm với Đảng, biết lo lắng cho bách tính đây?

Đặc biệt, điều khiến Lý Cao Thành phẫn nộ nhất chính là một nữ công

nhân cả đời cống hiến cho công ty, khi bà ấy bị bệnh, thì những cán bộ lãnh
đạo lớn nhỏ đang cầm quyền ấy lại không có đến một người ghé thăm lấy
một lần!

Lý Cao Thành lặng lẽ đứng nhìn mọi thứ trước mắt mình.

Vẫn là một căn phòng nhỏ không thể nhỏ hơn, bị chia cắt thành nhiều

ô như những chuồng chim bồ câu, vẫn là một hành lang dài 2m, rộng hơn
1m, dùng vải nhựa để che chắn, vẫn là một cái "sân trong" chỉ khoảng 2 - 3
mét vuông, vẫn là một cái "bếp" với phân nửa lấn ra ngoài mặt đường...

Duy nhất một thứ không giống, đó là người mẹ bị bệnh và cô con dâu

mới sinh cùng ở trong phòng, còn người con trai thay mẹ ra nằm ngoài chỗ
hành lang vốn lấy làm "phòng ngủ" ấy.

Không có điện, nên chiếc đèn dầu nhỏ chỉ có ở nông thôn vào những

năm 40 - 50 được dùng để thay thế. Không có nước, nên tại "sân trong"
xuất hiện thêm một chiếc vại nước mà bây giờ đến nông dân cũng chẳng
dùng. Một chiếc bếp than tổ ong rất nhỏ, rất giản tiện vừa dùng để sưởi ấm
vừa dùng để nấu cơm, có lẽ là vì tiết kiệm than nên dù phòng tối om cũng
không thấy có ánh sáng. Một góc dưới mái hiên chất một đống khoảng mấy
chục viên than tổ ong, chỉ bằng nấy than để sống qua ngày Tết xem ra là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.