PHÁN QUYẾT - Trang 749

Lý Tố Chi, chị nhất định phải nghe tôi, chờ Thị trưởng Lý lên, chị có gì thì
từ từ nói! Bí thư Dương đang liên lạc với Bí thư Vạn, Bí thư Vạn cũng chắc
chắn sẽ đến ngay. Còn nữa, Thị trưởng Lý bảo tôi nói với chị, ông bảo hai
đứa trẻ lớn lên bằng dòng sữa của chị, Mai Mai và Minh Minh cũng sắp
đến để gặp chị rồi..."

Lý Tố Chi đã lạc giọng, tiếng nói khản đặc, khiến người nghe cũng

thấy căng thẳng và đổ lệ.

Lý Cao Thành nói với sở trưởng Ngụy đứng bên: "Ông nghe đây, chỉ

một mình tôi lên đó thôi, ngoài tôi ra, bất cứ ai cũng không được phép lên.
Nếu trên đó xảy ra chuyện kinh thiên động địa, không có sự đồng ý của tôi,
cũng tuyệt đối không được để một ai lên. Lát nữa bọn trẻ nhà tôi đến, ông
hãy bảo họ thông báo cho tôi bằng loa phát thanh, tôi đồng ý thì mới để
chúng lên..."

Lý Cao Thành nghẹn ngào.

Trực giác nói với ông, Hạ Ngọc Liên sẽ không trụ nổi lâu nữa. Người

phụ nữ một đời cần lao này, trong giây phút cuối cùng của cuộc đời, lại vẫn
dành cho người khác sự hi sinh lớn lao như vậy. Người phụ nữ cả đời, ngay
cả đến cơ hội được nói chuyện trước mặt người khác cũng chưa có này,
trong hoàn cảnh khốn khổ này, lại có thể vẫn giữ được tình yêu đối với xã
hội! Bà vẫn đang dang rộng vòng tay yêu thương sâu sắc với nhà máy dệt
may mà bà đã gắn bó cả đời, chịu khổ cả đời; yêu thương sâu sắc hàng
ngàn hàng vạn những con người công nhân trong xưởng, những con người
mà trước giờ vẫn chưa hề biết đến bà, chưa hề nói đến bà; yêu thương sâu
sắc hai đứa trẻ mà bà đã nuôi nấng bằng dòng sữa và tâm huyết của mình,
và người Thị trưởng vong ân bội nghĩa mà gần như đã lãng quên bà trong
rất nhiều năm ấy...

Bà không chỉ đang dùng cái chết của mình, dùng mạng sống của mình

để ngăn cản công nhân hành động mà còn để cứu cả Thị trưởng ông! Cứu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.