PHÁO ĐÀI CẤM - Trang 213

Tôi biết nó nói đúng. Nhưng tôi cũng không muốn sống chung với cảm

giác tội lỗi này thêm ngày nào nữa. Mary đâu đó ngoài kia, nghĩ những
điều tồi tệ về tôi, điều đó khiến tôi điên lên mất.

“Tao phải đi sớm”, tôi nói. “Nếu tao đi trước bảy giờ, tao có thể đến

trường đó trước buổi trưa.”

“Và cô ấy sẽ nhận được thư trước giờ ăn trưa”, Clark nói.
“Và bọn tao sẽ đi thăm mày trong tù”, Alf chắc như đinh đóng cột.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.