PHÁO ĐÀI SỐ - Trang 132

- Ổn thôi…chỉ một chút… có lẽ do phấn khích quá… - ông nói.

- Hãy nghỉ đi ông Cloucharde - Becker hối thúc. - Điều này rất quan trọng.

Cloucharde nhăn mặt.

- Tôi không biết… cô gái đó… tên kia gọi cô ta là… - ông nhắm mắt lại và
rên rỉ.

- Tên cô ta là gì?

- Tôi không nhớ nổi… - Cloucharde uể oải.

- Hãy nghĩ xem? - Becker thúc giục. - Quan trọng lắm đấy. Tài liệu của
lãnh sự quán càng đầy đủ càng tốt. Tôi cần dẫn chứng câu chuyện của ông
bằng những câu nói của các nhân chứng khác. Bất cứ thông tin nào của ông
cũng giúp tôi tìm ra họ….

Nhưng Cloucharde không nghe thấy gì hết. Ông ta đang dùng khăn chấm
nhẹ lên trán của mình.

- Tôi xin lỗi… có lẽ ngày mai….

Trông ông như đang buồn nôn.

- Ông Cloucharde, điều này rất quan trọng. Nếu ông nhớ được ngay bây giờ
thì rất tốt - Becker đột nhiên nhận thấy minh đang nói quá to. Mọi người ở
các giường gần đó vẫn đang quan sát cả hai người. Ở phía góc xa, cô y tá
xuất hiện, bước qua cửa và sải bước đến chỗ họ.

- Bất cứ điều gì… - Becker nhấn mạnh.

- Tên người Đức gọi cô gái là…

Becker lắc nhẹ ông già, cố gắng làm cho ông ta tỉnh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.