Một thuật toán không giải nối. Susan thở dài, cô lại nghĩ đến Pháo Đài Số.
Đến giờ cô vẫn không tin được rằng con người có thể nghĩ ra một thuật
toán phức tạp đến thế, nhưng bằng chứng đã rõ ràng, TRANSLTR hoàn
toàn vô hiệu trước Pháo Đài Số.
Susan chợt nghĩ đến Strathmore, ông đối mặt với thảm hoạ này một cách
thật can trưởng. Làm tất cả những gì cần thiết và vẫn rất bình tĩnh.
Đôi khi Susan cảm nhận được một phần tính cách của David trong con
người Strathmore, họ đúng là có nhiều điểm tương đồng, cả hai đều rất kiên
trì, sống hết mình, và thông minh. Đã có lúc Susan nghĩ rằng nếu không có
cô có lẽ Strathmore đã đi chệch hướng, chính niềm say mê thuần khiết mà
cô dành cho ngành mật mã đã giúp ông giữ vững được con đường mà mình
đang đi, giúp ông vượt lên trên những cám dỗ của đời sống chính trị đầy
sóng gió và luôn gợi cho ông nhớ về những ngày đầu tiên khi ông còn là
một nhân viên giải mã.
Bù lại, Susan cũng nhận thấy cô có thể trông cậy vào Strathmore, ông che
chở cho cô trong cái thế giới mà con người như phát điên phát cuồng vì
quyền lực này, ông nâng đỡ cô trong công việc, bảo vệ cô và, như chính
ông vẫn thường đùa: biến những giấc mơ của cô thành hiện thực. Cô không
đơn thuần coi đó là những lời nói đùa, cô biết đó là sự thật, chẳng phải ông
chính là người đã gọi điện mời David Becker đến với NSA vào buổi chiều
định mệnh đó sao? Ý nghĩ của cô lại hướng về David, một cách bản năng,
cô đưa mắt nhìn cái giá nhỏ bên cạnh bàn phím vi tính. Có một bản fax nhỏ
được đính ở đó.
Bản fax này được đính vào đó từ khoảng bảy tháng trước, đó là bản mật mã
duy nhất mà cho đến nay Susan vẫn chưa tài nào giải được. Bản fax đó là
của David, cô đã đọc đi đọc lại cả trăm lần.
PLEASE ACCEPT THE HUMBLE FAX