Những nhân viên an ninh hệ thống được trả lương hậu để bảo vệ hệ thống
máy vi tính ở NSA, và Chartrukian biết rằng công việc này chỉ có hai yêu
cầu đối với những người thực hiện nó: cực kỳ giỏi và cực kỳ hoang tưởng.
- Quỷ tha ma bắt! - anh càu nhàu - Đây không phải là điều hoang tưởng!
Cái máy chủ khốn kiếp đã đọc đến 18 tiếng rồi!
Chắc chắn là có virus. Chartrukian có thể cảm thấy điều đó.
Anh đã hơi nghi ngờ những gì đang diễn ra: có thể Strathmore đã phạm
phải sai lầm khi bỏ qua Gauntlet, và bây giờ ông ta đang cố gắng che đậy
sai lầm bằng cách bịa ra một câu chuyện chết tiệt về một cuộc chẩn đoán
nào đó.
TRANSLTR không phải là mối bận tâm duy nhất của Chartrukian khiến
anh có thể nổi đoá như vậy. Bởi vì cỗ máy giải mã này không tồn tại một
mình… Dù các chuyên gia giải mật mã tin rằng Gauntlet được thiết kể ra
chỉ để bảo vệ những sản phẩm đã được giải mã thì các nhân viên an ninh hệ
thống vẫn biết rõ được một sự thật là những máy quét Gauntlet còn phục vụ
cho một thế lực khác cao hơn, đó là ngân hàng dữ liệu chính của NSA.
Lịch sử đằng sau việc xây dựng ngân hàng dữ liệu này luôn cuốn hút
Chartrukian. Vào cuối năm 1970, mặc dù Bộ Quốc phòng đã có nhiều nỗ
lực nhằm giữ riêng mạng Internet trong tay mình, nhưng vì mạng này quá
hữu dụng cho nên người ngoài bắt đầu dòm ngó. Đầu tiên là các trường đại
học. Không lâu sau đó, các doanh nghiệp kinh doanh cũng vào cuộc. Khi
những cổng mạng được mở ra, người dân lao vào khai thác mạng này. Vào
đầu những năm 90, mạng "Internet" một thời được chính phủ bảo vệ đã trở
thành một bãi rác thải ngồn ngộn những thư rác và tranh ảnh khiêu dâm.
Sau nhiều vụ thâm nhập máy tính ở Cục tình báo Hải quân gây thiệt hại
lớn, dù không được công bố, người ta ngày càng thấy rõ rằng các bí mật
của chính phủ không còn được an toàn ở những máy vi tính kết nối với