PHÁO ĐÀI SỐ - Trang 257

có thể hoà vào đám đông mà không chen lấn xô đẩy. Gần đấy, có ai bắt đầu
nôn mửa.

Hay thật. Becker lầm bầm. Anh đi khỏi đám đông và tiến xuống một hành
lang phun sơn.

Hành lang này sau đó trở thành một đường hầm chật hẹp có gương soi rồi
dẫn đến một sận trời bày nhiều bàn ghế. Trong sân có nhiều người ăn vận
kiểu Punk. Đối với Becker, nó giống như lối vào xứ sở hạnh phúc trong
tưởng tượng - một bầu trời mùa hè hiện ra trên đau anh và tiếng nhạc mờ
dần đi.

Becker phớt lờ đi những ánh nhìn tò mò xung quanh và anh tiến vào. Anh
nới lỏng cà-vạt và thả mình xuống một chiếc ghế ở một cái bàn trống gần
nhất. Dường như cả thế kỷ đã trôi qua từ sau gọi lúc sáng sớm của
Strathmore.

Sau khi gạt những chai bia rỗng ở trên bàn, Becker nằm gối đầu lên tay. Vài
phút thôi, anh nghĩ.

Cách đó năm dặm, người đàn ông đeo kính gọng thép đang ngồi trong một
chiếc taxi Fiat đi dọc theo con đường dẫn đến vùng nông thôn.

- Đến Embrujo! - Gã càu nhàu, nhắc nhở người lái xe về điểm đến.

Người tài xế gật đầu, liếc nhìn vị khách mới đầy khó hiểu qua gương chiếu
hậu.

- Embrujo - anh ta lẩm bẩm - Đêm nào cũng một lũ người kỳ quặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.