PHÁO ĐÀI SỐ - Trang 392

Ngồi tần ngần trên chiếc xe méo mó, Becker cố gắng tìm một lối rẽ, động
cơ xe dường như đã tắt hẳn. Kứn đồng hồ xăng đã gần chạm vạch đỏ. Có
điềm gở, một bóng người xuất hiện bên trái anh ở cuối ngõ hẻm.

Có thể nói bộ não của con người là chiếc máy tính nhanh nhất, không gì
sánh bằng. Chỉ trong một tích tắc thôi mà bộ não của Becker đã phân tích
và định dạng ngay hình ảnh của người đàn ông đeo kính, lục lại kí ức để kết
nối, anh nhận ra, nguy hiểm gần kề đòi hỏi người ta phải quyết định ngay.
Anh đã quyết định. Anh quẳng chiếc xe sang một bên và lấy đà chạy hết
tốc lực.

Nhưng thật không may cho Becker, Hulchot bây giờ đang đứng trên nền đất
cứng chứ không phải trong chiếc xe méo mó kia.

Hắn lạnh lùng nâng khẩu súng lên bắn.

Viên đạn trúng ngay người Becker đúng lúc anh vừa bị trượt chân ở một
góc quẹo. Chạy thêm được vài mét nữa anh mới biết mình đã bị trúng đạn.
Đầu tiên, cảm tưởng như cơ bắp bị bật tung, ngay phía trên hông. Sau đó,
một thứ chất lỏng âm ấm chảy ra.

Nhìn thấy máu, anh biết mình đã bị thương. Anh không hề cảm thấy đau
đớn, chỉ biết trước mắt vẫn còn một chặng đua ngay trong mê cung của khu
Santa Cruz.

Hulohot lao tới con mồi. Thoạt đầu hắn ta định nện một cú nện vào đầu
Becker, nhưng rồi lại đổi ý. Một sát thủ chuyên nghiệp không làm thế bao
giờ. Becker là con mồi đang di chuyển. Ngắm: bắn vào giữa thân người
kiểu này là một việc khó, hắn muốn thể hiện đẳng cấp của mình. Becker đã
chuyển hướng vào tích tắc cuối cùng và thoát được một viên đạn nhằm vào
đầu. Kẻ thích chơi trội đã phải trả giá. Becker bất thần chạy nhanh hơn hẳn
và thoát chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.