PHÁO ĐÀI SỐ - Trang 435

Máu của Hale đã chảy thành một vũng lớn trên sàn. Strathmore nhìn cái
xác một cách lo lắng, rồi lại nhìn Susan. Liệu cô ấy có biết không? Không
thể nào. Strathmore đã rất cấn trọng, không có gì sơ suất:

- Susan? - Ông tiến lại gần - Có chuyện gì vậy?

Susan vẫn không nhúc nhích.

- Em lo lắng cho David đúng không?

Môi cô mấp máy, nhưng vẫn chưa thể cất thành lời. Ông bước lại gần hơn,
định chạm vào người cô, song lại do dự. Cái tên David rõ ràng đã tác động
mạnh đến tâm trạng đau khổ của Susan. Đầu tiên chỉ là một cơn rùng mình,
là sự run rẩy. Rồi dường như những đau khổ chợt trào lên trong lồng ngực
của cô. Susan mấp máy môi muốn nói, nhưng không một âm thanh nào
thoát ra khỏi cổ họng.

Không một lời nào.

Vẫn chằm chằm nhìn Strathmore với ánh mắt băng giá, cô rút từ trong túi
áo ra một vật rồi giơ cho ông xem, cánh tay run rẩy.

Strathmore nhìn xuống, tưởng đó là khẩu Beretta. Khẩu súng vẫn ở trên
sàn, nằm gọn trong tay Hale. Còn Susan đang cầm một vật nhỏ hơn. Ông
nhìn nó và trong giây lát hiểu ra tất cả.

Strathmore nhìn trân trối. Thời gian nặng nề chậm chạp, không gian im lìm
đến mức ông có thể nghe rõ tiếng tim mình đang đập.

Một vị anh hùng bao năm nay đã hạ gục vô số tên khổng lồ giờ chỉ trong
chốc lát đã gục ngã. Ông đã bị hạ gục bởi chính tình yêu và chính sự ngu
ngốc của mình. Ông đã nghĩa hiệp đưa chiếc áo khoác cho Susan, cùng với
chiếc áo là thiết bị nhắn tin cá nhân của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.