PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 10

Vụ án thứ nhất – Lần đầu giải phẫu

Phần 1

Lần đầu tiên đứng trước phòng giải phẫu ngoài trời, đối mặt với một thi thể
còn mới nguyên, là lúc tôi mới vừa tròn 18 tuổi.

Anh Thánh Binh phụ trách mổ chính, mặt mũi nghiêm túc, động tác cẩn
thận tỉ mỉ, chậm rãi kéo túi bọc tử thi ra. Vừa làm, anh còn vừa nhìn tôi
chằm chằm, tự nhiên khiến trái tim tôi càng lúc đập càng nhanh.

Nhịp tim đập tưng bừng bất giác đưa tôi trở về là thằng nhóc luôn lẽo đẽo
theo ba, mặt đầy hiếu kì và mong ngóng.

“Đừng chỉ thấy ba con bề ngoài hùng dũng, có thể ba con đã phải chịu khổ
rất nhiều!”

Ngày trước, khi ba đi làm cũng là lúc tôi mong chờ nhất trong ngày. Nhìn
thấy ba đeo khẩu súng bóng loáng, cài từng chiếc nút áo trên bộ cảnh phục,
trong lòng tôi tự nhiên cứ phấn khởi không chịu được. Ba thấy thế thì thích
lắm, thường hôn “chụt” một cái lên má tôi.

Ba tôi thuộc thế hệ những kĩ thuật viên hình sự chuyên nghiệp đầu tiên, là
chuyên gia khám nghiệm dấu vết. Dĩ nhiên ba tôi cũng hi vọng đứa con trai
nhỏ kế nghiệp cha. Nhưng mẹ của tôi lại khăng khăng không đồng ý.

Một đời làm người nhà cảnh sát, mẹ tôi không nỡ nhìn con trai lao đi bán
mạng. Theo ý của bà, cứ yên ổn làm bác sĩ chính là con đường tốt nhất. Bản
thân mẹ tôi cũng là y tá trưởng tại một bệnh viện, bà nghĩ như thế thì
chuyện lớn nhỏ hai mẹ con đều có thể giúp đỡ lẫn nhau. Nói đi cũng phải
nói lại, thầy thuốc còn có thể cứu người, so với cảnh sát đâu hề kém cạnh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.