PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 111

Công an khu vực mở cửa cho chúng tôi vào. Sau khi sắp xếp đường đi xong
xuôi, chúng tôi tiến vào hiện trường, bắt đầu tìm cầu dao điện. Thế nhưng
tìm một vòng vẫn không có thu hoạch gì.

“Trong phòng này cũng không có, hay là cầu dao không ở trong nhà?” Tôi
vừa dứt lời đã nghe tiếng anh Tiêu hô: “Tôi tìm thấy rồi!”

Theo hướng nhìn của anh Tiêu, chúng tôi phát hiện phía trên một chiếc tủ
vuông nhỏ trong phòng khách, có một khoảng tường trông khác hẳn với
những chỗ khác.

Anh Tiêu bọc bao nilon vào chân, đứng lên trên tủ, gõ vào phần tường khác
lạ kia, nghe thấy tiếng cồng cộc trống rỗng vang lên, quả nhiên là phía trong
tường có khoảng trống. Dùng đèn pin rọi lên xem xét cẩn thận, chúng tôi
phát hiện có một khe nhỏ, nhẹ nhàng nạy lên thì thấy lộ ra cầu dao điện.

Điều làm cho chúng tôi phấn khích không phải cầu dao, mà là trên nắp cầu
dao có vết máu. Máu có thể phun lên tường, nhưng không thể len vào tận
bên trong hốc tường thế này được. Chứng tỏ sau khi hung thủ ra tay giết
người, đã lật tường ra, chạm vào cầu dao điện.

Tiểu Phương cũng leo lên tủ, nhìn chăm chú rồi nói: “Vết máu nhòe nhoẹt
thế này, không có giá trị giám định đâu.”

Anh Tiêu vừa cẩn thận mở nắp cầu dao ra vừa nói: “Không thể làm chứng
cứ cũng không sao, nó có thể giải thích nhiều vấn đề khác.”

Vừa dứt lời, anh Tiêu và Tiểu Phương đều đứng trên tủ trầm mặc.

Họ phát hiện ra một dấu vân tay nhuốm máu còn mới trên cầu dao.

Tìm thấy chứng cứ mấu chốt, hơn nữa còn khẳng định hướng điều tra của
chúng tôi đã đúng. Đây là thành công ngoài ý muốn, khiến chúng tôi mừng
quá ôm chặt lấy nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.