PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 137

đi không? Dù muốn hay không, cậu cũng không nên đi. Tôi sợ cậu không
chịu nổi, hơn nữa nếu là người quen của cậu thì theo quy định, cậu không
được tham gia.”

Tôi như không nghe thấy bác sĩ Lý nói gì, đầu óc trống rỗng, những thứ
không muốn thấy cứ hiển hiện trước mắt. Trong lúc nhất thời tôi choáng
váng, không biết nên làm gì.

“Này, không sao chứ?” Bác sĩ Lý quan tâm hỏi.

“Không… Không sao.” Tôi phục hồi tinh thần.

Nước mắt tuôn rơi. Vì bé Thanh Hoa đáng thương. Vì đôi vợ chồng số khổ
ấy.

“Anh nói gì cơ? Giải phẫu? Vẫn còn cần giải phẫu ư?”

“Đúng vậy, giải phẫu là cần thiết, xây dựng chứng cứ vững chắc. Nếu là vụ
án cố ý giết người thì phải khởi tố. Khi đó cần đến chứng cứ.”

Nghe đến “cố ý giết người” , lòng tôi chấn động mạnh. Tôi thật không
muốn đôi vợ chồng khổ sở ấy bước lên đoạn đầu đài.

“Nhưng bọn họ cũng vì không muốn con mình phải đau đớn nữa. Pháp luật
có thể vô tình vậy sao?” Tôi nói, “Hổ dữ không ăn thịt con, anh ta cũng vì
không còn cách nào khác.”

Bác sĩ Lý nhún vai, tỏ vẻ hiểu được cảm xúc của tôi, nói tiếp: “Chúng ta
giải phẫu thi thể còn có mục đích khác, chính là xác minh tình trạng bệnh
tật của thằng bé lúc còn sống. Nếu là bệnh nan y, hơn nữa là bệnh nặng rất
đau đớn, tôi tin rằng nếu chúng ta viết rõ bệnh trạng vào biên bản giảm
định, thì sẽ giảm bớt chứng cứ buộc tội hữu hiệu cho vợ chồng họ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.