PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 227

hầm ngầm này. Chúng tôi mặc quần áo mùa đông, mới vào hầm chừng hai
phút đã thấy cả người ướt sũng mồ hôi.

Tôi to gan đi theo sư phụ đến gần người kia, dùng đèn chuyên dụng soi
chiếu cẩn thận, thấy người này tựa cổ vào tường, từ cổ trở xuống chìm
trong nước đọng.

Chúng tôi không cần thử mạch đập và hô hấp, vì người này đã bị phân hủy
mạnh, tỏa ra mùi tanh thối nhức mũi.

Sau khi nhìn sơ qua tình trạng xung quanh, sư phụ nói: “Trước tiên cứ đưa
xác lên đã, trong này không đủ dưỡng khí.”

Thi thể đã bị phân hủy mạnh, da trơn trượt, rất dễ bị bong tróc, cho nên
chúng tôi phải di chuyển thi thể rất cẩn thận. Khi đưa thi thể lên mặt đất, tôi
hỏi: “Sư phụ, người này hẳn không liên quan đến vụ án Triệu Hân đúng
không ạ? Người ở Cục Công an Thanh Châu chắc hận chúng ta muốn chết.
Vụ này chưa ra đầu mối đã lôi vụ khác đến.”

“Tại sao lại khẳng định là không liên quan?” Sư phụ hỏi.

“Thì… Thì xác đã phân hủy đến thế.” Tôi nói.

“Trong môi trường rất nóng và ẩm như ở đây, chừng hai đến ba ngày là đã
phân hủy mạnh lắm rồi. Vụ án Triệu Hân tính đến hôm nay cũng xảy ra
được ba ngày.” Sư phụ nói.

Trong lòng tôi chợt nháy lên hi vọng, chẳng lẽ là hung thủ sợ tội nên tự sát?

Tôi và sư phụ phải dùng sức chín trâu hai hổ mới có thể đưa cái xác lên trên
mặt đất, đặt dưới ánh mặt trời. Bỗng nhiên xuất hiện một thi thể, lại còn là
loại biến dạng thế này, anh bảo vệ đang đứng chờ bên trên liền hoảng sợ,
lảo đảo chực ngã, che mắt ngồi xổm xuống. Thi thể quả thực trông rất đáng
sợ, vì bị phân hủy mạnh nên chướng khí làm thi thể trương phềnh, biến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.