PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 225

Tôi thích nhất giọng điệu vừa ngạc nhiên vừa vui sướng của sư phụ, khi
thầy nói bằng giọng đó tức là thầy đã có phát hiện bất ngờ. Thế nhưng khi
tôi vội chạy tới bên sư phụ thì lại không tránh nổi chút thất vọng. Sư phụ
đứng ở một gian phòng nhỏ bên cạnh, đang nhìn một nắp hố. Cái này thì có
gì kì lạ chứ, cũng lắm cũng chỉ là một hố thông đến đường ống nước ngầm
bình thường thôi, trong lòng tôi thầm nghĩ.

Nhìn kỹ nắp hố, thấy nó lớn hơn so với nắp hố thông đến hai lần, có vẻ hơi
phai màu, hai bên có tay nắm, còn có một cái then cài ở trên đó.

“Chỗ này à? Là phòng điện máy.” Một anh bảo vệ chạy tới nói.

“Phòng điện máy lại đặt dưới lòng đất?” Tôi hỏi, “Không cần tản nhiệt
sao?”

“À, anh nói cái nắp hầm này hả?” Thì ra anh bảo vệ cho rằng chúng tôi có
hứng thú với phòng nhỏ này, chứ không phải nắp hố, “Dưới nắp này là một
cái hầm. Khi tiểu khu di dời mở rộng thì vẫn có những gia đình xây hầm.
Nhưng vì tiểu khu không cho xây dựng hầm để xe, vì vậy hầm vẫn để đó”.

“Thế hầm này giờ để làm gì?” Sư phụ hỏi thêm.

“Không làm gì cả, không thoát được nước, lúc nào cũng có nước đọng, còn
chẳng dùng làm nhà kho được.”

“Vậy có ai đi xuống đó không?” Sư phụ hỏi.

“Ai mò xuống đấy làm gì? Không thể có.”

“Không thể? Vậy cái kia giải thích thế nào?” Sư phụ chỉ vào then cài trên
nắp hầm. Chúng tôi nhìn theo hướng tay thầy chỉ. Hóa ra then cài này đã bị
mở ra, hơn nữa trên đó còn có dấu vết cạy phá, chứng tỏ nắp hầm này mới
được mở chưa lâu. Hơn nữa tôi chú ý thấy đất xung quanh hầm cũng bị xới
lên, càng khẳng định rằng nắp hầm mới được mở ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.