PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 299

dính lên.”

“Vậy xem ra vết máu này có giá trị rất lớn.” Tôi gật gù, “Tóm lại cứ phải
mang đi xét nghiệm đã, sẽ có kết quả nhanh thôi. Chỉ cần không phải máu
của nạn nhân là chúng ta bắt tay vào phá án được rồi.”

“Có điều” , tôi đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, “Nhà này không có người ở
sao?”

Đội trưởng đội hình sự chỉ chân tường nơi hoa cải đổ: “Anh hỏi chỗ này à?
Hình như là xưởng in thì phải?”

“Sao vậy?” Sư phụ hỏi chen vào.

“Là thế này.” Tôi nói, “Khi khám nghiệm, em phát hiện khoang miệng mũi
của nạn nhân không có bất cứ tổn thương nào, tức là hung thủ không đè ép
lên miệng mũi nạn nhân. Nhưng hung thủ kéo cô ấy đi xa đến vậy, lại còn
cưỡng hiếp cô bé ở ngay sát chân tường một nhà xưởng, chẳng lẽ nạn nhân
không kêu cứu sao?”

Những lời tôi nói khiến sư phụ chìm vào trầm tư.

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại của đội trưởng đội hình sự vang lên, anh
ta đi ra ngoài nghe đôi ba phút, rồi quay lại nói với sư phụ: “Đã tìm ra vị
giám đốc Trịnh kia rồi, hắn tên là Trịnh Quốc, không phải giám đốc mà là
công nhân ở một nhà máy nhỏ. Khi chúng tôi tìm thấy hắn, hắn thề thốt phủ
nhận chuyện quen biết và có liên hệ với Mã Tiểu Lan. Chúng tôi cảm thấy
khả nghi nên đã đưa về đội để thẩm vấn thêm”.

“Xét nghiệm DNA phải mất một ngày mới có kết quả, các anh cứ hỏi trước
đi.” Sư phụ nói, “ Có tình huống gì thì kịp thời thông báo cho chúng tôi”.

Tôi cùng sư phụ mất cả buổi chiều để nghiên cứu ảnh chụp khám nghiệm
thi thể và ảnh chụp hiện trường, tiếc rằng không thu hoạch được gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.