PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 297

Sư phụ nói tiếp: “Thứ hai, tôi đã kiểm tra cẩn thận quần áo của nạn nhân,
tuy rằng bị thấm ướt, nhưng vài chỗ vẫn có thể thấy những vệt nhàn nhạt
trắng như vôi bám vào, hơn nữa trên giày có dấu hiệp đạp cựa, cọ xát rõ
ràng. Dấu vết như vậy hình thành khi ma sát với vật cứng có diện tích lớn.
Tôi nhìn kỹ thấy nơi này không có chất đất rắn chắc, chỉ toàn bùn đất mềm,
chứng tỏ muốn tạo ra dấu vết ma sát thì chỉ có thể ở trên cầu hoặc chỗ
tường bao.”

Tôi ngoái nhìn xung quanh, quả thật chỉ có tường bao và cầu đá là có đủ
đặc điểm vật cứng có diện tích lớn.

“Gây án trên cầu sẽ không có thể dính phải cánh hoa, như vậy khả năng duy
nhất chính là ở chân tường bao, cũng phù hợp với vết vôi trắng xám dính
trên quần áo của nạn nhân. Tường bao lại là nơi có thể ẩn nấp, khả năng
hung thủ gây án ở đó cũng rất cao.”

“Để em nói điều thứ ba.” Được sư phụ chỉ dẫn, tôi liền nghĩ ra ngay, “Thứ
ba, cái xác không thể tự đi vào sâu trong cánh đồng hoa, Mã Tiểu Lan là
một cô bé ngây thơ, không thể hẹn gặp ai tại nơi khuất nẻo như thế. Dù sao
cũng là đi phỏng vấn chứ chẳng phải yêu đương vụng trộm. Nên em cho
rằng hung thủ lôi cô bé từ ngoài rìa cánh đồng vào góc tường ở sâu bên
trong. Vậy nên chúng ta tìm ở ngoài rìa có thể sẽ thấy dấu vết dẫn đến hiện
trường thứ nhất.”

Sư phụ gật đầu: “Đúng rồi, chính là như vậy. Tôi suy đoán, có lẽ dấu vết
hung thủ kéo nạn nhân vào trong đồng hoa sẽ không quá rõ ràng, nhưng
cũng có khả năng cây cải hai bên lối đi bị nghiêng ngả, theo hướng đó đi
tiếp có thể tìm thấy nơi hoa cải bị đổ rạp.”

“Em tìm phía nam con sông, thầy tìm phía bắc được không?” Tôi vội vã.

Vụ án thứ mười ba – Hoa cúng tết Thanh Minh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.