PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 295

“Dừng xe!” Tôi đột nhiên cảm thấy có gì đó lóe lên trong đầu, “Em đi
xuống xem một lát.”

“Khám nghiệm hiện trường cũng kết thúc rồi, anh còn xuống làm gì?” Sư
phụ bị tiếng hét của tôi làm cho giật mình.

“Em có ý tưởng.” Tôi ra vẻ bí hiểm, nói: “Em đi xuống đo vận tốc dòng
chảy, sau đó lấy vận tốc trôi của thi thể nhân với thời gian trôi trên dòng
nước, từ đó suy ra khoảng cách tương đối, thế là tìm được hiện trường đầu
tiên của vụ án rồi!”

“Ha ha ha ha.” Sư phụ đột nhiên cười lớn, “Dốt thế! Anh thích phiền phức
đến vậy sao? Nói nghe này, vật khác nhau thì vận tốc trôi cũng khác nhau,
hơn nữa anh cũng không biết hung thủ ném thi thể xuống nước vào thời
gian nào, khi trôi trong nước có vật gì cản thi thể lại hay không, mà vận tốc
của dòng nước cũng chẳng ổn định”.

Tôi gãi đầu, nghe sư phụ nói mới thấy cái sự “thông minh” của mình vớ vẩn
vô cùng.

“Đi thôi. Lần này đi chính là để tìm hiện trường thứ nhất.” Sư phụ quay lại
nói với anh lái xe, “Đi dọc theo sông Thạch về hướng Tây.”

Tôi liền lập tức nhận ra dụng ý của sư phụ. Không có gì bất ngờ cả, sư phụ
muốn tìm nơi có hoa cải. Trong quần lót của nạn nhân tìm thấy cánh hoa
cải, như vậy nơi cô bé bị xâm hại là một nơi có loại hoa này. Bởi vậy sư phụ
mới bảo lái xe đưa lên thượng du con sông để tìm kiếm, thử xem có thấy
nơi nào trồng hoa cải không.

Nhưng sự tình không đơn giản như tưởng tượng.

Xe đi được vài cây số thì bắt đầu gặp đoạn gập ghềnh, chẳng mấy chốc,
chúng tôi quả thực đã tìm ra nơi hoa cải nở vàng rực. Chỉ có điều, nơi
chúng tôi thấy là một mảng đồi núi phủ tràn hoa cải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.