PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 296

“Thế này… Nhiều hoa cải như vậy…” Tôi ngây cả người, “Vậy phải tìm
thế nào đây?”

Sư phụ cười, “Đừng vội, tôi có cách”.

Nếu chẳng phải vì án mạng phát sinh trong khu vực này khiến tâm trạng
của tôi bị ảnh hưởng nghiêm trọng, thì nơi đây vẫn rất đáng để thưởng thức.

Sông Hà quanh co uốn lượn chia cắt đôi bờ, đứng ở thượng nguồn con sông
có thể thấy thấp thoáng những cây cầu đá cổ kính. Hai bên sông nở đầy hoa
cải, vàng xanh xen lẫn, từ xa nhìn lại trông cực kỳ đẹp mắt. Mỗi mẫu hoa
rộng khoảng hai mươi mét, trải ra như những tấm thảm mênh mông vô bờ.
Hai phía Nam – Bắc của đồng hoa là những căn nhà tường trắng ngói đen
đậm màu hoài cổ. Đại đội trưởng đội hình sự nói, ở đây qua nửa là nhà
xưởng nhỏ lẻ, còn lại là vài hộ gia đình.

“Nếu có nhiều nhà xưởng, thì có thể giám đốc Trịnh là một ông chủ ở đây.
Rất có khả năng họ hẹn gặp ở khu này, vừa khéo tương xứng với đồng hoa
cải mà chúng ra tìm thấy.” Sư phụ đứng trên cây cầu đá phía đông cánh
đồng hoa, hướng mắt nhìn về phía hoa cải bạt ngàn.

Tôi chẳng có lòng nào để ngắm cảnh, cũng không nghĩ nổi tại sao Mã Tiểu
Lan lại đến cánh đồng hoa cải, tôi chỉ muốn biết sư phụ định dùng cách nào
để tìm ra hiện trường đầu tiên của vụ án.

“Diện tích lớn như vậy, chẳng lẽ chúng ta phải tìm dọc theo con sông đến
tận đầu kia sao?” Tôi vội hỏi sư phụ, “Đây là nhiệm vụ gian khổ đấy ạ.”

Sư phụ lắc đầu, “Rất đơn giản. Thứ nhất, cánh hoa dính bùn đất, như vậy có
thể khẳng định vụ án diễn ra trong đồng hoa. Hai người nằm trên ruộng hoa
sẽ khiến cánh hoa và thân lá bị gãy, vẫn còn mới nên nơi nào có một mảng
hoa bị đổ rạp thì chính là hiện trường đầu tiên.”

Chúng tôi đều gật đầu, hoa cải đổ xuống là không thể dựng thẳng lại được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.