PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 303

gào lên mới được. Thì ra đây là một xưởng in, vì không muốn làm phiền
dân cư xung quanh nghỉ ngơi nên bên trong xưởng đều ốp cách âm.

“Nếu thế này thì dù bên ngoài khua chiêng gõ trống, bên trong cũng chẳng
nghe thấy gì.” Tôi chợt hiểu ra.

Sư phụ nói, “Đó không phải điểm mấu chốt. Có thể thấy hung thủ là người
quen thuộc với tình hình nơi đây, thậm chí còn có thể là người làm ở xưởng
này!”

Tôi gật đầu: “Đúng, nếu không quen thuộc, chắc chắn sẽ không dám gây án
ở ngay sát chân tường như vậy. Kể cả hành sự ở trong này cũng có thể ngăn
tiếng kêu cứu của Mã Tiểu Lan. Chính vì hung thủ rất hiểu tình hình trong
xưởng nên mới dồn sức khống chế hai tay Mã Tiểu Lan chứ không để ý đến
việc cô bé kêu cứu.”

“Đúng vậy.” Sư phụ khen ngợi gật đầu, “Đã khẳng định là do người thông
thuộc nhà xưởng này gây án. Đi hỏi xem trong xưởng có người nào đầu trọc
không?”

“Tìm người đầu trọc thật sao? Lời khai của Trịnh Quốc đáng tin sao?” Đại
đội trưởng nói.

“Nếu đã điều tra xác định Trịnh Quốc không thông thuộc khu này thì cơ bản
có thể phủ định khả năng gây án của hắn. Nếu không phải hắn gây án, thì
hắn chẳng cần nói dối.”

Sư phụ chưa nói xong, chúng tôi đều đột nhiên im lặng. Bởi chúng tôi thấy
một người trọc đầu khoảng bốn mươi tuổi, mặc quần áo công nhân xưởng
in, đang xách một thùng nước đi vào trong xưởng. Điều khiến chúng tôi
hứng thú hơn chính là gã xắn tay áo lên, trên tay phải có thể thấy hai vết cào
đỏ máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.