PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 306

Vụ án thứ mười bốn – Tay lái mất mạng

Phần 1

Thời gian qua mau, năm tháng như thoi đưa, thoáng chốc tôi đã đi làm được
gần ba năm.

Ba năm trôi tựa tên bắn, tôi cùng sư phụ đã phải lao tới rất nhiều hiện
trường nguy hiểm: Có nơi tanh tưởi đến không chịu nổi, giòi bọ đầy đất, có
nơi khí độc tràn ngập, có nơi sẵn sàng nổ tung bất cứ lúc nào, lại có nơi ẩn
giấu virus nguy hiểm… Nhưng chỉ cần sư phụ vẫn ở bên cạnh, nhìn thầy
bình tĩnh, thản nhiên xử lý vấn đề, nghe thầy phân tích thông qua giải phẫu
để tìm ra manh mối, thì dù có hiểm nguy đến đâu, tôi cũng có thể tìm thấy
chút cảm giác an toàn.

Nhưng người do máu thịt mà nên, sư phụ thần thánh của tôi rốt cục cũng
chẳng phải thần. Dù thầy vẫn kể mấy chuyện cười dở tệ cho chúng tôi nghe
mỗi khi áp lực nặng nề, nhưng thân thể vẫn bán đứng thầy, thỉnh thoảng vẫn
thấy nỗi mệt mỏi xuất hiện trong ánh mắt hết sức chăm chú ấy. Cũng bởi
vậy mà tôi cảm thấy vài điều không ổn.

Vào lúc mùa xuân năm 2008 sắp kết thúc, sư phụ đột nhiên nói: “Tai trái
của tôi hình như không nghe thấy gì cả”.

Trước khi nói những lời này, sư phụ ngồi trên ghế của mình, đổi điện thoại
từ tay trái sang tay phải, còn yêu cầu người bên kia nói lớn tiếng một chút,
sắc mặt thầy bỗng thay đổi. Sáng hôm đó thầy xin nghỉ, rồi không ngờ lại
phải nhập viện.

Sư phụ không thể không vào bệnh viện điều trị, bởi bác sĩ chẩn đoán do
thầy mệt mỏi quá độ dẫn đến co thắt mạch máu tai trong, nếu không kịp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.