PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 31

Mặt tôi từ xanh lét chuyển sang đỏ bừng, không cần biết tôi có phán đoán
đúng nguyên nhân cái chết hay không, tôi buộc phải thừa nhận rằng bản
thân đã quá chủ quan. Chẳng có ai dám khẳng định vợ chồng hòa thuận thì
không thể sát hại nhau.

“Mặt khác, khi chưa kết thúc việc khám nghiệm tử thi thì chưa thể tùy tiện
đưa ra kết luận.” Anh Thánh Binh nói tiếp, “Nếu chúng ta nói ra, người
khác sẽ cho rằng đó là kết luận cuối cùng. Không có đầy đủ chứng cứ xác
đáng thì rất dễ phán đoán sai lầm. Vậy nên về sau, khi cậu làm việc cần
phải biết quản lý cái mồm cho cẩn thận vào.”

“Nhưng mà những triệu chứng của cô ấy trùng khớp với triệu chứng đột tử.
Lẽ nào khoảng da nhợt nhạt trên ngực kia có điểm cần chú ý sao?” Tôi vẫn
không cam lòng.

“Lát nữa cậu sẽ biết. Đừng nóng vội như thế.”

Chúng tôi về phòng khám pháp y để lấy dụng cụ giải phẫu, sau đó lái xe
đến nhà xác. Khi đến phòng giải phẫu cũng vừa lúc thi thể được chuyển
đến.

“Người chồng đã được đưa đi thẩm vấn, đứa trẻ thì gửi cho họ hàng chăm
sóc” , phía cảnh sát cho biết. Quả thực cảnh sát làm việc rất nhanh chóng,
gọn gàng.

Anh Thánh Binh đưa cho tôi một bộ quần áo giải phẫu và một đôi găng tay.
“Cứ theo kế hoạch đi, hôm nay để cậu ra tay.”

Mặc dù trong lòng vô cùng hồi hộp, nhưng tôi cố ra vẻ bình tĩnh, nhận lấy
bộ quần áo màu xanh nhạt kia. Tôi vụng về mặc bộ quần áo đó vào, lúc đeo
găng tay còn cảm thấy cực kỳ thần thánh.

Tôi được làm phụ tá, phải cố gắng không để người ta phát hiện ra tay tôi
cầm dao mổ và kẹp cầm máu vẫn còn run lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.