PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 323

“Mất chó ư?” Bác sỹ Lâm cảm thấy bất ngờ với câu nói lạc đề của người
hàng xóm. Tôi phất tay, ý bảo anh đừng ngắt lời.

Người hàng xóm nói tiếp: “Là thế này, nhà chúng tôi nuôi ba con chó săn,
ngoan lắm, nhưng buổi chiều ngày 24 chúng tôi đi làm đồng về thì thấy mất
hai con. Trùng hợp là mất hai con hay sủa, còn con chẳng bao giờ sủa thì lại
không mất”.

“Ha ha, thế thì có gì khả nghi. Có thể là trùng hợp, bây giờ trộm chó nhan
nhản ra.” Bác sỹ Lâm vẫn không nhịn được phải nói chen vào.

“Ý anh chị là có khả năng một kẻ nào đó chủ ý bắt trộm hai con chó hay sủa
đi, để có thể vào nhà lão Ngô gây án.” Tôi cắt lời bác sỹ Ngô, nói.

“Đúng vậy, chính là ý này. Nếu không trộm chó phải trộm cả, làm sao chỉ
trộm mỗi con hay sủa.” Hàng xóm đáp.

Tôi hiểu rằng manh mối này không thể coi là căn cứ nhận định Ngô Minh Lộ
bị sát hại, bèn hỏi tiếp: “Còn gì nữa không?”

“Còn. Nhà lão Ngô sửa từ hôm 15, đến hôm 20 loáng thoáng nghe thấy lão
Ngô với Hồ Lệ Lệ cãi nhau, đòi ly hôn này nọ, hình như lão Ngô nghi Hồ Lệ
Lệ có quan hệ mờ ám với công nhân sửa nhà.”

“Đội sửa nhà có mấy người?”

“Làm gì có đoàn đội gì? Ở quê chúng tôi muốn sửa nhà thì cứ gọi bạn bè
đến, một người làm hết. Quan trọng là sau khi lão Ngô mất tích, nhà vẫn sửa
tiếp không dừng, đến tận hôm qua mới xong việc.”

Nghe qua thấy hai manh mối do người hàng xóm cung cấp không có giá trị
trực tiếp, tôi cũng coi như chuyến đi này có thu hoạch không tệ, những manh
mối nhỏ liên tục va chạm trong đầu tôi, tiếc là không bùng cháy lên như tôi
kỳ vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.