PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 354

Phần 2

7 rưỡi sáng, do hôm trước tôi đã ngủ cả buổi chiều, buổi tối lại thức suốt
đêm lên mạng nên mãi vẫn chưa rời giường, lúc này tiếng chuông di động
đánh thức tôi dậy. Chưa kịp nhìn màn hình điện thoại, tôi đã có một cảm
giác rất bất ổn, những lời tối qua nói với Chi đội trưởng Hoàng lại văng
vẳng bên tai. “Sẽ không có chuyện chứ?” Tôi vừa nghĩ thầm vừa cầm lấy
điện thoại di động.

“Đừng đi vội, đồng chí gở mồm.” Trong giọng nói vội vã của anh Hoàng
vẫn không thiếu nét trêu chọc, “Có lẽ đúng như chú nói đấy.”

“Án mạng ư?” Tôi nói, “Có đầu mối gì không?”

“Chưa biết chắc.” Chi đội trưởng Hoàng nói, “Khả năng cao là án xẻ xác.”

“Không phải đâu! Hôm qua bác cũng bảo vụ kia là xẻ xác.” Tôi không tin
rằng nghi án xẻ xác cứ liên tiếp xuất hiện như vậy, “Tình huống là thế
nào?”

“Tạm chưa nói đến, mười phút nữa tôi tới đón chú. Phiền chú đi cùng tôi
vậy, nếu loại trừ khả năng án mạng thì tôi lại thả cho chú về.” Chi đội
trưởng Hoàng nói xong liền cúp máy.

Sư phụ không chỉ truyền thụ hết vốn liếng, mà còn đem cả tính cách cứ thấy
án là hào hứng lây cả sang tôi. Tôi tắt điện thoại, nhảy ra khỏi giường, đánh
răng rửa mặt trong 5 phút, sau đó sửa sang lại quần áo rồi chạy xuống đại
sảnh chờ Chi đội trưởng Hoàng đến.

Quan niệm thời gian của anh Hoàng rất mạnh, đúng 10 phút sau, tôi thấy
đèn xe cảnh sát loang loáng từ cổng nhà khách lao vào như chớp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.