PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 356

rộng nên xung quanh hiện trường có rất nhiều người dân đứng tụ tập.

Đây là một mảnh đất trống trải, xung quanh toàn ruộng đồng, thấp thoáng
mấy căn nhà hai tầng nho nhỏ tao nhã, lịch sự, có thể thấy đời sống của
nông dân địa phương cũng khá tốt. Hiện trường được dải phân cách bao
quanh, có lẽ nơi ấy hồi trước là hồ nước, hiện giờ hồ đã cạn, đất dưới lòng
hồ ướt lầy, chung quanh mọc đầy cỏ dại. Một cầu vượt cao tốc vắt ngang
qua cái hồ cạn này, cầu rất cao, chúng tôi đứng dưới chỉ có thể nghe tiếng
xe cộ qua lại vù vù chứ không thấy rõ ô tô đi trên cầu.

Bên trong khoảng cách ly, hai cảnh sát dân sự đang cầm sổ hỏi một ông cụ
tóc hoa râm. Ông cụ vừa nói vừa chỉ tay về phía cái túi nilon trắng nằm phía
trước.

Hai nhân viên thu thập chứng cứ đi ủng lóp ngóp lội từ bờ hồ đến chỗ cái
túi, vừa đi vừa chụp lại dấu chân và các dấu vết khả nghi xung quanh cái
túi. Tôi đứng cạnh nhìn cũng sốt ruột, liền đi ủng rồi lội xuống hồ.

Đã vài người tiến hành khám nghiệm, nhưng không tìm thấy dấu chân hay
dấu lốp xe còn mới nào, cũng chẳng phát hiện được manh mối có giá trị.

Tôi từ từ tiếp cận cái túi, đeo găng tay cao su, cẩn thận cởi bỏ miệng túi
nilon buộc chặt. Vì không muốn phá hỏng nút buộc nên tôi lần lượt tháo
từng nút thắt ra. Khi tôi mở miệng túi, một mùi máu tươi cùng mùi thối rữa
xộc thẳng vào mũi. Tôi đưa cánh tay lên xoa mũi, nhìn chăm chú vào trong
túi, thấy một mái tóc đen mượt mà, máu nhuốm vào tóc, bết dính lại với
nhau.

Trong lòng tôi giật ‘thịch’ một tiếng, biết là không hay rồi, quả thật là án xẻ
xác. Cái tên Phúc Tướng của tôi nhanh chóng bị thay bằng Gở Mồm.

Tôi kéo miệng túi ra, cần thận quan sát bên trong, xác nhận không có gì
khác khả nghi cũng như không có manh mối và vật chứng có giá trị, liền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.