PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 388

Bác sỹ Kiều đáp: “Chỗ chúng tôi nước ít, vụ án ít, thi thể cũng không nhiều,
xác chết trương phình lại càng hiếm gặp.”

Anh Vĩnh nghe tôi nói vậy, dùng khuỷu tay chọc tôi, nói: “Những chuyện
như vậy không nói trước được đâu.”

“Hiếm thấy cũng có thể thấy mà.” Tôi quên mất mình là thằng gở mồm, nói
tiếp, “Nếu gặp xác chết trương phình thì các anh phải làm thế nào?”

Bác sỹ Kiều nói: “Bình thường không phải án mạng thì không sợ người ta
kéo đến xem, cứ làm ở sân trước. Nếu phải giữ bí mật thì đành phải chịu bị
hun trong này thôi, làm bác sỹ pháp y ở địa phương cũng khó lắm!”

Tôi vừa thở dài vừa chậm rãi kéo khóa túi bọc thi thể. Do không có bàn giải
phẫu, đặt thi thể lên giường có bánh xe thì cố định không tốt, nên chúng tôi
chỉ có thể ngồi xổm trên đất mà tiến hành giải phẫu. Đối với người béo mà
nói, đây là chuyện vô cùng khổ cực, rất nhiều bác sỹ pháp y địa phương vì
phải ngồi xổm trong thời gian dài mà trĩ cũng phải lòi ra.

Bà cụ Tôn mặc một chiếc áo lót ngắn tay, quần lót tứ giác, thân thể vặn vẹo
nằm đó, xem ra trước khi chết đã từng giãy dụa.

“Thi thể cứng ngắc, vết hoen tử thi ở phía dưới thi thể chưa bị dồn ép
xuống, toàn thân không thấy vết thương hở.” Tôi vừa nói vừa mạnh tay phá
tình trạng cương cứng trên thi thể: “Hai gò má xanh tím, kiểm tra kết mạc
có thể thấy nốt xuất huyết, móng tay móng chân xanh tím.”

“Là ngạt thở cơ tính.” Anh Vĩnh nói, tay dùng bông sát trùng cẩn thận lau
vùng cổ của nạn nhân, “Hãy nhìn những tổn thương ở vùng cổ, rất có tính
đặc thù.”

Nghe anh Vĩnh nói như vậy, tôi quay đầu đến gần để nhìn kỹ tổn thương ở
vùng họng của nạn nhân. Tổn thương chủ yếu là những vết trầy xước da,
kèm theo một số vết thương hình trăng khuyết. Tôi lại lấy cồn sát trùng tỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.