PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 433

Tôi từ từ suy nghĩ. Đúng vậy, chiếc ghế nằm này có thể đung đưa lên
xuống, nếu hung thủ trực tiếp tấn công nạn nhân thì đầu nạn nhân sẽ bị đè
xuống theo chiếc ghế, đây là một loại giảm lực, không thể dẫn đến tổn
thương gãy xương sọ nặng đến vậy. Tôi đột nhiên nhớ tới vết thương trên
đầu hai nạn nên đều nhẹ hơn so với tưởng tượng, liền hỏi: “Có khi nào vì
ghế đu đưa giảm lực mới khiến cho tổn thương trên đầu nạn nhân nhẹ hơn
so với tưởng tượng hay không? Chúng em cho rằng hung thủ là người khỏe
mạnh, nhưng tổn thương trên đầu nạn nhân lại không nặng.”

Sư phụ nói: “Anh hiểu sai trọng điểm. Nếu ghế có thể giảm lực thì căn bản
không thể đánh gãy xương sọ được. Tổn thương trên đầu nhẹ hơn so với
tưởng tượng là vì nguyên nhân khác.”

“Vậy thầy xem tác dụng giảm lực của chiếc ghế nằm này có ích lợi gì cho
việc phá án không ạ?”

“Anh nghĩ thử xem, hung thủ không phải kẻ ngốc, dĩ nhiên hắn biết nếu
trực tiếp đánh vào đầu của nạn nhân thì chiếc ghế sẽ lay động làm giảm lực,
không thể trực tiếp dẫn đến cái chết, vậy hắn sẽ làm thế nào để đạt được
mục đích?” Sư phụ hỏi, “Nếu là anh, anh sẽ làm gì?”

Tôi cảm thấy sư phụ nói rất có lý, đặt mình vào vị trí hung thủ để suy nghĩ
một lúc, tôi liền đáp: “Nếu là em, em sẽ dùng một bàn tay đỡ lấy phần đầu
chiếc ghế, tay còn lại dùng hung khí tấn công nạn nhân.”

“Đúng rồi!” Sư phụ nói, “Nếu hung thủ không đeo găng tay thì ở phía dưới
phần đầu ghế nằm sẽ có lưu lại dấu vân tay.”

Tôi tỉnh cả người, hỏi tiếp: “Em hiểu rồi, mục tiêu chủ yếu khi khám
nghiệm hiện trường của nhân viên thu thập vật chứng là vật dụng hàng
ngày, chứ không chú ý tới mặt dưới của phần đầu chiếc ghế nằm. Em lập
tức bảo Lâm Đào quay lại xem sao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.