PHÁP Y TẦN MINH: NGƯỜI GIẢI MÃ TỬ THI - Trang 439

Trích đoạn mở đầu quyển 5 – Người sống sót

“Khốn kiếp!” Lâm Đào ném mạnh một tờ Tin sáng Long Phiên lên mặt bàn
làm việc, quát: “Đám phóng viên đúng là càng ngày càng không chấp nhận
được! Nghe một bịa mười!”

“Thế làm sao?” Tôi tiện tay cầm tờ báo lên, lật ra.

“Dám bàn luận vớ vẩn về chuyện vợ anh Bảo.” Lâm Đào giận dữ uống một
ngụm trà.

Cô dâu chết thảm ngay trước đêm tân hôn, theo chẩn đoán đã chết não.

Tiêu đề ngay trang nhất thật thu hút mắt nhìn. Tôi nhíu mày, đọc tiếp.

“Xem ra cậu đổ oan cho người ta rồi.” Tôi cười gượng, quăng tờ báo lại cho
Lâm Đào, nói: “Tin này không phải nói về vợ Đại Bảo. Là tỉnh bên cũng
phát sinh vụ án cô dâu bị hại.”

“Cái gì?” Lâm Đào vớ lấy tờ báo, trố mắt nhìn, “Ba ngày trước, ngày 7
tháng 9, trước đêm tân hôn, có thể trùng hợp đến thế sao?”

“Thế giới rộng lớn, thiếu gì sự lạ.” Tôi nói, “Chỉ là trùng hợp thôi. Trong
cùng một đêm, ở huyện Lạc Nguyên cách đây mấy trăm km cũng có một vụ
án tương tự. Chuyện của vợ Đại Bảo luôn được giữ kín, hẳn là không bị
truyền tin ra ngoài đâu.

“Thì vốn phóng viên chỗ nào chẳng có mặt!” Lâm Đào nói, “Tôi còn tưởng
phóng viên nghe một bịa mười, tự đoán linh tinh rồi viết ra mấy bài báo vớ
vẩn”.

“Các anh đừng nói nữa, bây giờ Đại Bảo cả ngày chỉ biết khóc, làm người
ta xót lắm.” Trần Thi Vũ nói chen vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.