PHẬT PHÁP CHO MỌI NGƯỜI - Trang 27

Chúng ta sẽ nhận ra rằng tất cả các hiện tượng đều giả tạo; không có gì
chắc chắn hay thường hằng, mà đúng ra tất cả mọi thứ không ngừng thay
đổi và có đặc tính của vô thường, khổ và vô ngã. Nó giống như một trái
banh sắt đã được nung đỏ trong lò lửa. Phần nào của trái banh sắt đó không
nóng? Hãy thử sờ nó đi, nếu bạn muốn. Sờ phía trên, nó nóng. Sờ phía
dưới, cũng nóng. Sờ hai bên, cũng nóng. Tại sao nó nóng? Vì nguyên trái
banh sắt đó nóng đỏ ở khắp nơi. Hiểu được như thế, chúng ta sẽ không sờ
nó. Khi tâm bạn khởi nghĩ: “Cái này thật tốt! Tôi rất thích! Ước gì tôi được
nó!” thì đừng dành cho những tư tưởng đó một sự tin cậy nào; đừng coi
chúng quan trọng quá. Nó là một trái banh sắt nóng đấy. Nếu bạn sờ vào
phần nào của trái banh, nếu bạn cố cầm nó lên, bạn sẽ chịu nhiều đau đớn,
da của bạn sẽ phỏng rộp, chảy máu.
Chúng ta cần phải luôn quán tưởng về điều này: đi, đứng, nằm, ngồi. Ngay
cả khi chúng ta đang ở trong nhà vệ sinh, hay đang đi đâu đó, khi chúng ta
đang ăn hay đang bài tiết các chất thải từ đồ ăn, chúng ta cần phải nhận
thấy rằng tất cả những gì ta trải nghiệm đều không chắc chắn, đều vô
thường mà cũng là khổ và vô ngã. Sự vật không cố định, vô thường thì
không chắc chắn và không thật. Tất cả đều là thế, không có ngoại lệ nào -
cũng giống như trái banh sắt nóng - đâu có nơi nào ta sờ vào mà không bị
phỏng. Tất cả mọi thành phần của nó đều nóng, vì thế chúng ta không tìm
cách sờ vào nó.
Đây không phải là điều gì khó khăn mà không luyện tập được. Thí dụ cha
mẹ thường dạy con không được chơi với lửa: “Đừng đến gần lửa! Rất nguy
hiểm! Con sẽ bị phỏng!” Đứa trẻ có thể không tin hay không hiểu cha mẹ
muốn nói gì. Nhưng nếu em chạm vào lửa chỉ một lần và bị phỏng, sau đó
cha mẹ không còn cần phải giải thích điều gì hay cố gắng kiềm chế em nữa.
Không cần biết là tâm bị cuốn hút, bị chế ngự bởi điều gì đến mức độ nào,
bạn cần phải luôn nhắc nhở nó. “Điều ấy không trường tồn! Điều ấy không
bền chắc!” Thí dụ, bạn có một cái ly, và nghĩ rằng nó rất đẹp. “Chiếc ly này
đẹp làm sao! Tôi phải cất kỹ đi, không được để nó bể.” Lúc đó bạn phải tự
nhắc nhở mình, “Nhưng nó không bền chắc.” Bạn có thể dùng nó uống
nước, để ly xuống, rồi lỡ tay đụng nó bể đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.