PHẬT PHÁP CHO MỌI NGƯỜI - Trang 94

sinh do cảm thấy mình khác biệt với mọi người chung quanh, dẫn đến cảm
giác cô đơn cùng cực.

Ngày nay tôi không còn thấy mình điếc nữa, chỉ là tôi nghe ở một mức độ
khác: Tôi nghe sự lặng thinh! Đó là một khả năng thiên phú! Vâng, tôi vẫn
còn cảm nhận được nỗi buồn trong tiếng cười của các con tôi, vẫn thèm
được nghe những âm thanh tuyệt vời đó. Nhưng tôi không còn cảm thấy
khổ đau trầm trọng nữa. Cái tôi mất mát nơi thính giác nhắc nhở tôi hãy
rộng mở trái tim đón muôn ngàn niềm vui cũng như nỗi buồn của tất cả
chúng sanh.

(Trích dịch từ No Eye, Ear, Nose…, Shambhala Sun) Rev. 4.2009

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.