PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ TRANG NGHIÊM THANH TỊNH BÌNH ĐẲNG GIÁC KINH - Trang 141

KINH VÔ LƯỢNG THỌ - ÂM HÁN VIỆT & CHỮ HÁN

141

N

ẾU MUỐN PHẬT PHÁP HƯNG, DUY CHỈ CÓ TĂNG KHEN TĂNG!

thương yêu quan tâm chăm sóc Ân sư. Sau này, Ân sư mới biết được chỉ riêng đối
v

ới Ân sư thì thầy mới đưa ra 3 điều kiện khắt khe đó, còn lại tất cả các học trò khác

đều không có 3 điều kiện này. Nhiều năm sau, Ân sư có dịp nói chuyện với Pháp sư
Di

ễn Bồi mới biết được lão Hòa thượng Đế Nhàn (vị Tổ sư thứ 43 của Pháp Hoa tông)

cũng có yêu cầu như vậy đối với Pháp sư Diễn Bồi. Nhưng lúc đó, Pháp sư Diễn Bồi
còn nh

ỏ, không hiểu chuyện, đã không chịu nổi 3 yêu cầu này, mới học được 1 năm

thì lén b

ỏ lão Hòa thượng Đế Nhàn trốn đi rồi. Ân sư vô cùng đáng tiếc cho Pháp sư

Di

ễn Bồi! Ân sư nói rằng nếu Pháp sư Diễn Bồi có thể kiên trì theo lão Hòa thượng

Đế Nhàn tu học thì ông đã có thành tựu lớn hơn bây giờ rất nhiều lần, đã trở thành
T

ổ sư thứ 44 của Pháp Hoa tông rồi. Cho nên,

Đại lão cư sĩ Lý Bỉnh Nam đưa ra 3

yêu c

ầu này chính là phương pháp giáo học mà Tổ sư các tông phái đời đời

truy

ền thừa cho nhau, không phải do một ai đó bịa đặt ra. Tổ sư quán xét căn cơ

th

ấy căn tánh người học trò này chính là pháp khí trong nhà Phật, nếu được dạy tốt

thì người ấy tu hành chắc chắn sẽ đạt được thành tựu vô cùng to lớn mới đem 3 yêu
c

ầu khắt khe này áp đặt cho họ, Tổ sư chịu trách nhiệm với họ, đây chính là

Sư Thừa.

Ân sư thấy thầy mình ăn uống như vậy thì cũng học theo, nhưng phải ăn 3 cái

bánh bao m

ới đủ, ăn nhiều hơn thầy 1 cái. Ân sư ăn như vậy mấy năm vẫn cảm thấy

th

ể lực sức khỏe rất tốt, không hề bị giảm sút gì, liền đến nói với thầy, thầy hoan hỷ

v

ỗ tay xuống mặt bàn một cái khen ngợi Ân sư: “Tốt! Con cả đời cứ tiếp tục như vậy,

đừng thay đổi, cuộc sống không cần phải đi cầu cạnh ai cả!”. Những lúc người khác

cúng dường quần áo mới cho Đại lão cư sĩ Lý Bỉnh Nam thì Ngài đem tặng hết cho

người khác mặc. Ngài cũng thường tặng áo cho Ân sư: “Con không có áo mặc, ta cho

con này!”. Cho đến hiện tại, Ân sư vẫn còn giữ 2 chiếc áo mới mà thầy tặng năm xưa

để kỷ niệm thầy chứ không nỡ mặc. Sự cần kiệm của Ngài thật không khác gì Đại lão
H

òa thượng Thích Hải Hiền.

Ân sư theo học với Đại lão cư sĩ Lý Bỉnh Nam được mấy năm thì nhận thấy

đã đến lúc phải hiện tướng xuất gia. Tất cả chùa lúc bấy giờ đều làm kinh sám Phật
s

ự, Ân sư chỉ muốn chuyên tâm giảng kinh thuyết pháp như Thích Ca Mâu Ni Phật

ch

ứ không muốn làm việc cúng bái mê tín dị đoan. Chưa biết làm thế nào, Ân sư bèn

c

ầu Phật gia trì như lời Đại sư Chương Gia dạy. Không bao lâu, khoảng năm 1959,

Ân sư 9 lần được trụ trì chùa Lâm Tế, Viên Sơn, Đài Bắc đến tận nơi tha thiết thỉnh
c

ầu Ân sư xuất gia, chỉ cần Ân sư xuất gia thì yêu cầu gì ông ấy cũng đáp ứng cho

Ân sư. Nhận thấy duyên đã chín muồi, trong năm 1959, Ân sư xuống tóc xuất gia tại
chùa Lâm T

ế, Viên Sơn, Đài Bắc, pháp danh Giác Tịnh, tự Tịnh Không.

Sau khi th

ọ giới, Ân sư trở về Đài Trung lạy thầy mình là Đại lão cư sĩ Lý

B

ỉnh Nam và tiếp tục theo thầy để tu học. Vừa nhìn thấy mặt Ân sư, thầy liền chỉ vào

Ân sư mà nói:

“Con phải tin Phật! Con phải tin Phật!”. Ân sư ngẩn người ra không

hi

ểu chuyện gì! Ân sư nghĩ: “Nếu mình không tin Phật thì sao mình lại muốn xuất

gia ch

ứ?”. Sau khi Ân sư ngồi xuống thì thầy giải thích:

“Có rất nhiều người tuổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.