KINH VÔ LƯỢNG THỌ - ÂM HÁN VIỆT & CHỮ HÁN
81
N
ẾU MUỐN PHẬT PHÁP HƯNG, DUY CHỈ CÓ TĂNG KHEN TĂNG!
nghiêm tr
ọng này. Bà Hoàng Th
ị thường xuyên thức trắng đêm thêu khăn tay
dùng lau m
ồ hôi, làm giầy thêu hoa, sau đó đem đi bán đổi lương thực ăn. Ngài
nhìn th
ấy mẹ quá vất vả, thế là giấu mẹ len lén ra ngoài xin ăn, cho rằng dùng
cách này để giảm nhẹ gánh nặng cho mẹ. Sau hơn 3 tháng, cuối cùng bị mẹ phát
hi
ện, mẹ ôm chầm lấy con trai khóc một hồi, không cho Ngài ra ngoài xin ăn
n
ữa. Một ông chủ tiệm cơm họ Thôi sau khi nghe nói hạnh hiếu của Ngài thì rất cảm
động, thế là đích thân đến tận nhà thăm hỏi, mời Ngài vào tiệm làm công, lúc bấy giờ
Ngài m
ới 13 tuổi. Từ đó, tình cảnh trong nhà dần thấy chuyển biến tốt đẹp.
2. Nhân qu
ả báo ứng. Ngài có một bà thím tám tính tình không được tốt, rất bá đạo,
thường xuyên đánh mắng người thân và hàng xóm. Có một lần lúc bà ta đánh mắng
thím năm, đã xé rách lột sạch quần áo của thím năm. Về sau, ứng với câu tục ngữ “ác
có ác báo”, thím tám sinh được 4 đứa con trai thì đều bị chết yểu; lưỡi của bà ta cứ bị
răng của chính mình cắn thủng (tục ngữ gọi là “nhai cuống lưỡi”), cứ chảy máu tươi,
c
ứ thế cho đến cả cái lưỡi cũng bị chính mình nhai mất, cơm cũng không ăn được.
V
ề sau, thím tám khi ở cữ sanh con gái vào năm 32 tuổi, chết một cách đau đớn. Tình
c
ảnh bi thảm vào lúc bà ta chết làm cho chị của Ngài sợ đến bị triệu chứng thần kinh.
M
ẹ của Ngài nhìn thấy thím tám ngày đêm sáng tối thị phi, sau cùng hình dạng chết
đi rất khó coi thì nói với Ngài:
“Đối đãi với người phải hòa thiện khoan hậu, tuyệt
đối đừng làm ác tạo tội!”. Lời của mẹ đã khắc sâu vào trong tâm trí của Ngài.
3. S
ức mạnh của ý niệm. Lúc còn nhỏ, có một việc nữa cũng ảnh hưởng rất lớn đối
v
ới Ngài. Một lần, Ngài trồng được một trái bí đao lớn, bị em trai họ trộm mất. Ngài
ba ngày liên ti
ếp không ngừng nhắc mãi: “Ai trộm mất bí đao của tôi thì cho người
đó nổi mụn nhọt, bị bệnh!”. Sau 3 ngày, em trai họ của Ngài bị nổi mụn bệnh thật,
n
ằm liệt giường, khổ nói không nên lời. Sau khi thím biết được, tìm đến Ngài nói:
“Con đừng niệm nữa, em trai con chỉ là hái một trái bí đao mà con trù nó đến nỗi toàn
thân m
ọc mụn nhọt, đau đến kêu cha kêu mẹ luôn!”. Ngài kinh ngạc vô cùng, lòng
nghĩ: “Ý nghĩ của con người thật có sức mạnh lớn đến như vậy sao?”,
th
ế là lập tức
ch
ữa lại niệm rằng: “Mau làm cho em ấy khỏe lại đi! Mau làm cho em ấy khỏe lại
đi!”. Bệnh của em trai họ thật sự được khỏe lại nhanh chóng. Ni
ệm cái gì thì sẽ hiện
cái đó, nên không thể niệm ác được nữa. Bất kể có phải là trùng hợp hay không,
t
ừ đó về sau, Ngài cũng không dám trù người nữa, không dám oán hận người
n
ữa. Việc này làm cho Ngài hiểu rằng niệm lực có sức mạnh không thể nghĩ bàn.
4. S
ức mạnh của trì niệm danh hiệu Phật. Vào năm 18 tuổi, chân của Ngài mọc
m
ụn độc lở loét mảng to, bị bệnh rất nghiêm trọng. Mẹ của Ngài cầu thầy tìm thuốc
kh
ắp nơi đều không có cách gì cứu được Ngài. Sau cùng, Ngài hiểu rằng đây là bệnh
nghi
ệp chướng, Ngài hiểu được nhân quả báo ứng, nói rằng: “Diệu dược nan y oan
nghi
ệp bệnh!”; thế là vứt bỏ thuốc men, chuyển lại cầu Quán Thế Âm Bồ-tát. Dân
gian không ai không bi
ết Quán Thế Âm Bồ-tát đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn, có cầu
ắt có ứng. Vì thế, Ngài một lòng rất chân thành xưng niệm Thánh hiệu Quán Thế Âm