PHẾ ĐÔ - Trang 111

Trang Chi Điệp nói:
- Sự việc nào cũng có cái bóng, nhưng một khi viết cụ thể, đã thay đổi
cái vị đi, tuy không nói rõ tên thật, nhưng hoàn cảnh và hình tượng nhân
vật lại cụ thể quá. Anh đã biết tôi và Cảnh Tuyết Ấm có tốt với nhau đấy,
song quả tình chưa phát triển tới mức nói đến trong chuyện yêu đương.
Lý Hồng Văn nói:
- Có sao đâu cơ chứ. Cả bài đều xây dựng một người đàn bà cao
thượng, nói chuyện yêu đương thì làm sao nào? Trước khi lấy nhau, tìm
hiểu ai là chuyện bình thường, huống hồ bây giờ anh là danh nhân lớn,
được nói chuyện tình yêu với một danh nhân như vậy cũng là vinh dự của
người đàn bà. Chị Cảnh Tuyết Ấm có mong cũng chẳng được, toàn thế giới
ai ai cũng biết chị ta và anh có một đoạn tình sử đẹp đẽ đến đâu!
Trang Chi Điệp nói:
- Hồng Văn này, anh đừng nói vớ vẩn, tôi tuy tin rằng Cảnh Tuyết
Ấm không phải là hạng người đó, nhưng xét cho cùng chúng mình đang
sống ở Trung Quốc, phải nhìn vào hiện thực. Hiện giờ chị ấy có gia đình,
lại có địa vị lãnh đạo, không xảy ra chuyện thì không sao, nếu có chuyện,
thì đối với ai cũng không có lợi.
Chung Duy Hiền hỏi:
- Vậy ý anh thế nào?
Trang Chi Điệp nói:
- Ban biên tập cấp tốc cử người đem biếu Cảnh Tuyết Ấm một cuốn
tạp chí, nói rõ tình hình, xử lý ngay từ trong trứng nước mâu thuẫn có thể
xảy ra.
Chu Mẫn nói:
- Em đã đi tìm rồi, chị ấy chưa về ạ!
Trang Chi Điệp lại nhấn mạnh:
- Chờ chị ấy về là đi ngay!
Lý Hồng Văn nói;
- Anh yên tâm, chuyện này do bọn tôi lo liệu đâu vào đấy. Trưa nay
anh ở lại, Chu Mẫn có tiền nhuận bút, sẽ mời anh ăn cơm, cho bọn tôi cũng
được thơm lây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.