PHẾ ĐÔ - Trang 110

quỷên tạp chí mới xuất bản. Trong phòng biên tập ai ai cũng xúc động. Từ
chất lượng nội dung đến thiết kế trang bìa và tuyên truyền quảng cáo trong
số này, không mục nào là không đầy lòng tự tin, nhất là khi nói về bài viết
của Chu Mẫn, liền khoe trước cửa bưu điện có dán áp phích giới thiệu riêng
về bài viết ấy. Ban biên tập đã quyết định in thêm một phần tạp chí và nâng
thêm số tiền nhuận bút cho Chu Mẫn. Lý Hồng Văn nói:
- Nhà văn lớn ạ, tôi đã từng nói Tào Tuyết Cần đã viết cuốn Hồng lâu
mộng, một cuốn Hồng lâu mộng đã nuôi mấy đời người ăn không hết. Hiện
giờ anh Trang Chi Điệp cũng sống đến mức để cho người ta ăn của anh rồi
đó. Bài viết của Chu Mẫn kgdài, có thể nói chỉ ăn được của anh một cái
móng chân, lúc nào đó, tôi cũng sẽ viết anh định cho tôi ăn gì nào?
Trang Chi Điệp nói:
- Tôi không cho anh ăn gì cả.
Lý Hồng Văn nói:
- Vậy thì được. Hôm nào tôi viết một bài, sẽ ký tên một người đàn bà,
xem anh có cho không? Chắc chắn anh sẽ bảo "Cho ăn gậy chứ".
Trang Chi Điệp bảo:
- Cho anh ăn lòi dom nhé!
Chu Mẫn từ đầu vẫn im lặng, chỉ bận pha trà rót nước cho Trang Chi Điệp,
bây giờ mới đi tới, nói:
- Thưa thầy giáo Điệp, đây là bài viết đầu tiên của em được đăng,
mong thầy giáo đóng góp nhiều ý kiến.
Trang Chi Điệp nét mặt đã bình tĩnh lại, nghiêm chỉnh nói với bọn Chung
Duy Hiền, vì bài văn đó mà anh đến đây, anh đang lo ngại một vấn đề.
Chung Duy Hiền lập tức thấy căng thẳng liền hỏi;
- Vấn đề gì thế?
Trang Chi Điệp nói:
- Những chuyện khác đều được, riêng chuyện quan hệ của tôi với cô
X miêu tả quá mức, liệu có tác dụng phụ không?
Chung Duy Hiền đáp:
- Tôi đã suy nghĩ chuyện này, tôi hỏi Chu Mẫn lấy tài liệu từ đâu, Chu
Mẫn nói tài liệu không phải bịa ra đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.