PHẾ ĐÔ - Trang 139

Đường Uyển Nhi mở mắt nhìn Trang Chi Điệp dường như hơi xấu hổ, cười
không thành tiếng, vẫn chưa có sức bò dậy. Trang Chi Điệp liền nhớ tới câu
thơ Đường miêu tả Dương Quý Phi tắm xong người mệt lử, nhận ra đấy
chẳng phải là tắm xong, mà hoàn toàn là miêu tả cảnh tượng sau cuộc giao
hoan.
Đường Uyển Nhi bảo:
- Anh khoẻ thật đấy!
Trang Chi Điệp hỏi:
- Anh khoẻ ư?
Đường Uyển Nhi bảo:
- Em chưa bao giờ được thoải mái như thế này.
Trang Chi Điệp đã không tỏ ra tự hào, mà còn thật thà bảo:
- Noài Ngưu Nguyệt Thanh ra, em là người đàn bà đầu tiên anh tiếp
xúc. Hôm nay quả thật hơi kỳ lạ, anh chưa bao giờ dai sức thế này. Thật
đấy, chung đụng với Ngưu Nguyệt Thanh anh cứ bảo mình bất lực, chẳng
ra hồn đàn ông nữa.
Đường Uyển Nhi bảo:
- Đàn ông chẳng người nào bất lực đâu, nếu có thì toàn là chuyện của
đàn bà.
Trang Chi Điệp nghe vậy, không kìm giữ nổi, lại lao đến, ôm chặt Đường
Uyển Nhi. Đột nhiên gục đầu vào lòng chị ta khóc lóc và nói:
- Anh cám ơn em, Đường Uyển Nhi ạ. Đời này kiếp này anh không
quên được em!
Đường Uyển Nhi đỡ Trang Chi Điệp dậy, khe khẽ gọi:
- Anh Điệp!
Trang Chi Điệp đáp:
- Hả?
Đường Uyển Nhi nói:
- Em vẫn gọi anh là thầy giáo hay hơn.
Trang Chi Điệp hỏi:
- Em cười anh đáng thương quá phải không?
Đường Uyển Nhi đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.