PHẾ ĐÔ - Trang 151

Trang Chi Điệp nói:
- Liễu Nguyệt này, ngày thường em và chị em ở nhà. Lúc nào rảnh có
thể vào phòng này đọc sách.
Hạ Tiệp nói:
- Ở phòng sách của anh là điện kim loan của hoàng đế, người thường
không được vào. Hôm nay tôi được nhờ vinh dự của chị Miên, mới vào
ngồi đây được một lúc. Liễu Nguyệt vừa mới đến đã được ưu đãi lớn như
thế.
Trang Chi Điệp cũng đỏ mặt đáp:
- Từ nay trở đi Liễu Nguyệt là người nhà tôi mà!
Hạ Tiệp càng bám rịt không buông, nói:
- Ái chà, nói thân mật quá nhỉ, người nhà anh phải không? – bước đến
ghé sát vào tai Trang Chi Điệp khẽ bảo – Thuê mướn người giúp việc,
nhưng không phải vợ bé đâu nhé. Anh đừng có phạm sai lầm đấy.
Trang Chi Điệp ngượng chín mặt. Liễu Nguyệt không nghe thấy họ nói gì
song biết rõ có liên quan đến mình nên chủ nhà xấu hổ, liền nói:
- Cho em xem sách, em không học làm nhà văn được đâu. Hàng ngày
vào đây quét dọn vệ sinh, hít thở không khí ở đây cũng đủ rồi.
Ngoài cửa lại nghe có người đang nói:
- Quét dọn vệ sinh nhưng không được đánh chết muỗi dâu nhé, muỗi
hút máu của thầy giáo Điệp thì muỗi cũng là trí thức, để chúng tôi đến, đốt
chúng tôi, chúng tôi cũng thành trí thức rồi.
Mọi người quay đầu nhìn, một thiếu phụ xinh đẹp đang đứng trước cửa
phòng sách, đàng sau thiếu phụ và Chu Mẫn, nụ cười tươi rói, xách một túi
quà. Trang Chi Điệp đứng phắt dậy, đứng lên rồi nhưng không nói gì.
Người thiếu phụ liếc anh một cái thật nhanh, cười hì hì, nói:
- Thưa thầy giáo Điệp, chúng em đến muộn, thầy giáo không giới
thiệu cho chúng em sao?
Trang Chi Điệp lập tức hoạt bát hẳn lên, nhận gói quà của Chu Mẫn, mời
hai người vào phòng sách lần lượt giới thiệu từng người. Khi nói đến, đây
là phu nhân của Uông Hy Miên một hoạ sĩ lớn, thì chị Miên liền bảo:
- Có giới thiệu thì giới thiệu tôi, chứ tôi không bám vào vinh quang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.