PHẾ ĐÔ - Trang 167

Giữa đường anh mua một chái nước mát mơ chua, uống vào cảm thấy mát
mẻ đi nhiều. Vừa bước vào cổng chính của sở văn hoá, liền thấy trong sân
một đám người túm tụm bàn luận cái gì đó. Chu Mẫn mới đến sở văn hoá,
lại là hợp đồng tạm thời, một lòng một dạ cải tà quy chính ở đây, đứng cho
vững chân, xây lại cuộc sống, cho nên nhanh chân nhanh tay, dẻo mồm
khéo miệng, đối với ai cũng tỏ ra lễ phép. Nghe trong đám người có ai đó
nói:
- Nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo đến liền, anh chàng này đấy!
Chu Mẫn mỉm cười định đi thì một người đến gần bảo:
- Chu Mẫn ơi, anh được đấy!
Chu Mẫn hỏi:
- Được cái gì ạ? Mong anh quan tâm giúp đỡ nhiều hơn.
Người ấy bảo:
- Anh sao khách sáo thế? Quả là cũng đã học được ngón đòn của
Trang Chi Điệp. Ông Điệp thường hay bảo với người ta không viết lách gì,
nhưng vài ngày không gặp mặt, đã cho ra một cuốn tiểu thuyết . Anh càng
khen ông ấy viết hay, anh ấy càng bảo viết lung tung vớ vẩn. Nhưng nói
thật, Trang Chi Điệp viết hay thì có hay, song quả chưa có tác phẩm nào
khiến cán bộ ở sở văn hoá tranh nhau đọc và bàn cãi. Còn anh chỉ một bài,
đã xôn xao ầm ĩ cả lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.