PHẾ ĐÔ - Trang 180

- Thôi nhé, hết giận rồi bây giờ thì đi ăn cơm.
Ngưu Nguyệt Thanh bảo:
- Chị thì chẳng sao, có điều tổn thương đến thanh danh của thầy giáo
em. Nhưng nghĩ lại, thì chị cũng biết thầy giáo em chẳng phải hạng người
ấy. Anh ấy có lòng ăn cắp, nhưng không có gan ăn cắp, cũng chẳng có sức
ăn cắp. Người ta bảo anh ấy thế này thế nọ, chị không tin chỉ hận là hận ở
chỗ đi ra ngoài, hễ hăng tiết vịt lên là cứ nói liên thiên, chỉ biết nói cho
sướng miệng, không lường đến ảnh hưởng của lời nói đã đem đến.
Nói xong, chị ta lau nước mắt. Liễu Nguyệt nghe xong lại cảm thấy mới lạ,
đang định nói gì đó, thì có người gõ cửa. Ngưu Nguyệt Thanh vội vàng lau
nước mắt, ra hiệu cho Trang Chi Điệp tránh vào phòng sách, vừa hỏi to:
- Ai đấy?
Bên ngoài có tiếng trả lời:
- Em đây, Chu Mẫn đây.
Cửa đã mở ra, Ngưu Nguyệt Thanh cười, hỏi:
- Đi làm hết giờ không về à? đến đúng lúc thế, cùng ăn cơm một thể.
Chu Mẫn bảo, anh đi làm về sớm, đã về nhà ăn cơm rồi, vốn lẽ sáng chiều
nào cũng đi dạo tường thành, tiện chân rẽ vào đây trước. Trang Chi Điệp
cũng từ phòng khách đi ra gặp Chu Mẫn. Anh vui vẻ vì Chu Mẫn đến đúng
lúc, liền mời Chu Mẫn ăn một cái bánh rán. Chu Mẫn vẫn không ăn. Trang
Chi Điệp liền cho băng vào máy cassette nghe để Chu Mẫn thưởng thức âm
nhạc, còn mình, Ngưu Nguyệt Thanh và Liễu Nguyệt ngồi ăn cơm. Băng từ
phát bản nhạc "Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài". Chu Mẫn liền hỏi:
- Thầy Điệp thích âm nhạc dân gian ư?
Trang Chi Điệp mồm đang ăn bánh rán, gật đầu đột nhiên bảo:
- Mình có một cuộn băng, ghi không được rõ nét, cậu thử nghe xem,
vị hay đáo để.
Trang Chi Điệp thay băng, một thứ âm thanh thâm trầm lắng mềm mại như
nước âm vang. Chu Mẫn hỏi ngay:
- Đây là nhạc huyên, thầy giáo ghi ở đâu vậy?
Trang Chi Điệp tỏ ra đắc ý:
- Cậu có chú ý không? Sáng nào tối nào cũng có người thổi huyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.