PHẾ ĐÔ - Trang 178

Ngưu Nguyệt Thanh nhắm mắt tỉnh bơ, Trang Chi Điệp lại lay người đánh
thức. Ngưu Nguyệt Thanh nằm ngửa người như một súc gỗ, song mắt vẫn
nhắm chặt. Liễu Nguyệt liền bịt mồm cười trộm ở cửa buồng ngủ. Trang
Chi Điệp gọi:
- Nguyệt Thanh, Nguyệt Thanh, em giả vờ ngủ cái gì thế?
Ngưu Nguyệt Thanh vẫn không động đậy, nằm trong tư thế ngủ. Trang Chi
Điệp cố ý lấy tay thử thử trước miệng và mũi vợ. Ngưu Nguyệt Thanh đột
nhiên ngồi dậy. Trang Chi Điệp liền cười và bảo:
- Anh thử xem, không thấy có hơi nóng, cứ tưởng em đã đi rồi.
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Anh chỉ mong tôi đứt hơi, chết quách đi cho xong chứ gì?
Trang Chi Điệp bảo:
- Liễu Nguyệt ơi, em ra xem thời tiết bên ngoài thế nào, tại sao trời
đang nắng ráo thế, lại nổi gió mưa rào nhỉ?
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Có chiếc ga trải giường phơi trên ban công đấy!
Liễu Nguyệt phì cười thành tiếng, lao người vào trong bếp. Bây giờ Ngưu
Nguyệt Thanh mới biết dụng ý của Trang Chi Điệp, bất giác cũng cười lên
một tiếng, rồi thay đổi sắc mặt, mắng:
- Anh đáo để lắm, một đống phân không thối hay sao, mà còn khuấy
lên để mà ngửi. Anh cứ tưởng chuyện trước kia của anh vẻ vang lắm hả?
Anh định lấy sự phóng đãng của danh nhân để minh chứng lối sống tự
nhiên, khoáng đạt của mình chứ gì?
Trang Chi Điệp hỏi:
- Em xem bài của Chu Mẫn viết phải không? Trong đó toàn là láo toét
bậy bạ, chuyện giữa anh với Cảnh Tuyết Ấm em chẳng rõ rồi sao?
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Thế sao anh để cho Chu Mẫn viết như vậy?
Trang Chi Điệp nói:
- Anh đâu có biết hắn viết những thứ đó! Em cũng đã rõ xưa nay anh
đâu có đọc những bài văn loại này, chỉ bảo hắn vừa mới đến còn chân ướt
chân ráo muốn có chỗ trên văn đàn thì cũng có thể lấy anh làm tư liệu để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.