PHẾ ĐÔ - Trang 198

- Thế thì tốt, sau này có đi đến cùng trời cuối đất, chúng mình vẫn tìm
được nhau!
Nói xong liền hỏi:
- Đóng chặt cửa chưa anh? Ban trưa liệu có ai vào không đấy?
Trang Chi Điệp đáp:
- Bây giờ em mới nhớ tới đóng cửa ư? Phòng dành riêng cho anh,
không ai vào đâu.
Đường Uyển Nhi bảo Trang Chi Điệp ôm chị ta vào lòng, nói:
- Mình vừa đến một cái là đã…còn hăng hơn cả thời còn trẻ! Thật ra,
em mạnh bạo đến đây là để nói với anh một việc. Bài văn của Chu Mẫn đã
gây tai hoạ cho anh phải không?
Trang Chi Điệp đáp:
- Em biết rồi sao? Anh đã dặn hắn, đừng nói với em, sợ em lo nghĩ
không có lợi, tại sao hắn lại nói với em nhỉ?
Đường Uyển Nhi nói lại một lượt tình hình Chu Mẫn đã nói và hỏi có đúng
thế không, Trang Chi Điệp gật đầu. Đường Uyển Nhi nói:
- Em tuy sống chung với Chu Mẫn, nhưng bây giờ tất cả đã là của
anh. Anh phải đề phòng hắn.
Trang Chi Điệp hỏi:
- Hắn định làm gì? biết chuyện của chúng mình rồi sao?
Đường Uyển Nhi đã nói ra chuyện gài số lùi của Chu Mẫn, Trang Chi Điệp
im lặng, ngồi tại chỗ cười gằn hai tiếng.
Đường Uyển Nhi hỏi:
- Anh điên tiết rồi hả? Anh định trừng trị hắn ư? Em đến nói với anh
điều này, chỉ là để nhắc anh đề phòng hắn, chứ không đòi anh trừng trị hắn.
Chu Mẫn thông minh, có lúc thông minh đến phát khiếp, nhưng hắn chưa
đến nỗi là kẻ xấu.
Trang Chi Điệp nói:
- Anh biết điều đó.
Nhưng Đường Uyển Nhi bỗng dưng nhăn mặt, hai hàng nước mắt chảy dài.
Trang Chi Điệp vội hỏi vì sao, Đường Uyển Nhi nói:
- Không biết cái duyên cái số của chúng mình, hay là nhân duyên của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.