PHẾ ĐÔ - Trang 196

ấy ra gặp chị.
Người đó liền bảo với một người trong sân có thấy Trang Chi Điệp bảo ông
ấy ra cổng có người tìm. Quả nhiên chỉ một lát Trang Chi Điệp đi ra, hớn
hở hỏi:
- A, em đến có việc gì vậy?
Đường Uyển Nhi đáp:
- Mau mau đưa em vào, em có chuyện cần nói với anh.
Trang Chi Điệp liền nói với người gác cổng, rồi dẫn Đường Uyển Nhi vào
sân, song lại bảo:
- Em lộng lẫy quá, anh đi vào trước, phòng bảy linh ba, nhớ nhé,
đừng vào nhầm.
Trang Chi Điệp không quay đầu lại, đi thẳng lên gác. Đường Uyển Nhi
bước theo, đi đến phòng bảy linh ba. Trang Chi Điệp liền đóng luôn cửa,
ôm chặt Đường Uyển Nhi. Đường Uyển Nhi ngoan ngoãn, cứ để Trang Chi
Điệp ôm thoải mái. Hơn nữa, hai chân còn quặp chặt eo Trang Chi Điệp,
hai tay ghì chặt cổ anh ta, nghiễm nhiên ngồi gọn trên hai tay Trang Chi
Điệp. Đường Uyển Nhi nói:
- Khiếp vừa giờ anh rụt rè, thận trọng thế, mà bao giờ thì như điên thế
này.
Trang Chi Điệp chỉ cười hì hì bảo:
- Anh nhớ em vô cùng. Tối hôm qua, còn nằm mơ thấy em, em thử
đoán xem nào, anh cõng em lên núi, cõng suốt một đêm.
Đường Uyển Nhi hỏi:
- Thế không sợ chết thật à?
Trang Chi Điệp đặt Đường Uyển Nhi xuống giường ,nắn bóp như nghịch
cục bột dẻo. Đường Uyển Nhi cười khanh khách, thở hổn hển, đột nhiên
bảo:
- Chớ có sờ vào, hễ sờ vào một cái là…
Trang Chi Điệp bỗng chốc rạo rực, vừa nuốt nước bọt trào ra mồm, vừa đòi
cởi váy của Đường Uyển Nhi. Đường Uyển Nhi đứng lên, tự lột váy áo và
bảo đi đường ra mồ hôi, có mùi, cần tắm rửa một cái. Trang Chi Điệp liền
vào buồng tắm vặn nước để Đường Uyển Nhi tắm, còn mình bình tĩnh lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.