PHẾ ĐÔ - Trang 315

- Ai thế? Ai thế?
Bà liền gọi Liễu Nguyệt, Liễu Nguyệt giả vờ ngáy to. Bà già liền đưa tay
bóp mũi Liễu Nguyệt, bảo:
- Cháu ngủ say như chết thế này, có người gõ cửa.
Liễu Nguyệt lồm cồm bò dậy, gắt lên:
- Bà không ngủ được cũng không cho con ngủ sao? Ai gõ cửa, ma nó
gõ đấy!
Nói xong thì chính mình cũng rờn rợn, quàng chăn đơn nằm xuống, đầu
cũng kéo kín mít. Bà già bảo:
- Thế mà cũng là người giúp việc, đây là tiểu thư mà! Có người gõ
cửa cũng lười mở.
Nhưng Liễu Nguyệt không ưa nghe những lời đó, cô hậm hực dậy mở cửa,
ngoài cửa vẫn vắng ngắt, liền không quay vào buồng ngủ mà nằm ngay
trên ghế xa lông phòng khách.
Trời sáng Ngưu Nguyệt Thanh thức dậy, nhìn thấy Liễu Nguyệt ngủ trên
ghế xa lông, nét mặt tỉều tuỵ, quầng mắt đen thâm, lúc đầu thấy ngạc nhiên,
Liễu Nguyệt kể lại đầu đuôi xong, Ngưu Nguyệt Thanh bảo:
- Mẹ chị có lẽ lại mắc chứng bệnh cũ rồi. Hôm nay thầy giáo Điệp em
về, anh ấy thích nghe bà nói những lời chẳng ra người, chẳng ra ma ấy, để
tối nay anh ấy ngủ buồng bà, em sang ngủ với chị.
Khoảng giữa buổi sáng sớm, Trang Chi Điệp bước vào cửa, hỏi Ngưu
Nguyệt Thanh đâu. Liễu Nguyệt đáp, chị em đã đến cơ quan, Trang Chi
Điệp bảo hôm nay chủ nhật sao cũng đi làm? Liễu Nguyệt đáp giúp người
ta xử lý bánh bao thừa. Liễu Nguyệt lần lượt kể lại từng việc mà Ngưu
Nguyệt Thanh đã nói lại:
- Cậu học trò kia chưng bánh bao như thế nào ,tại sao không bán
được, tại sao Ngưu Nguyệt Thanh lại biết rõ bếp cơ quan mua bánh bao, đã
ngấm ngầm đưa cho người học trò kia một món tiền, bây giờ đi liên hệ chở
bốn bao tải bánh bao đến xưởng hồ dán.
Trang Chi Điệp nói một câu:
- Cô ta lại làm việc thiện.
Nói rồi vào buồng hỏi thăm mẹ vợ. Bà già đương nhiên đã kể lể với con rể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.