PHẾ ĐÔ - Trang 365

- Tôi mà sống vui vẻ ư?
Khoảng một tiếng sau thì Hạ Tiệp trở về, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, chào hỏi
Trang Chi Điệp rồi ngã người ngồi phịch xuống ghế xa lông, kêu mệt bã
người, bảo Mạnh Vân Phòng châm cho một điếu thuốc. Mạnh Vân Phòng
châm thuốc đưa cho vợ. Trang Chi Điệp hỏi:
- Chị cũng hút thuốc ư?
Hạ Tiệp đáp:
- Những thứ đàn ông các anh hưởng thụ được, thì em cũng phải được
hưởng chứ? Vân Phòng ơi, hôm nay ăn gì? Anh đã nấu xong chưa?
Mạnh Vân Phòng đáp:
- Chi Điệp đến chơi, bọn anh mải nói chuyện, làm gì có thời gian rảnh
rỗi mà nấu cơm. Em làm cho bọn anh một ít mì sợi nhé!
Hạ Tiệp đáp:
- Anh ngồi trong nhà mát mẻ cả buổi sáng, lại sai em đi nấu cơm. Em
không nấu đâu!
Mạnh Vân Phòng đáp:
- Không nấu cũng được, anh ra phố mua một ít phở chua ngọt về ăn.
Nói rồi xách cặp lồng bước khỏi cửa. Mạnh Vân Phòng vừa đi ra, Hạ Tiệp
đã nói với Trang Chi Điệp:
- Chắc anh cho rằng em làm thế là quá quắt phải không? Gần đây em
cố ý, thậm chí chẳng làm việc gì trong nhà. Anh không biết đấy thôi, hiện
giờ anh Phòng suốt ngày vùi đầu vào "Thiệu tử thần số", người cũng trở
nên tâm thần mất rồi. Em nói, anh ấy hoàn toàn không nghe. Đầu tiên kính
nể nhà sư Trí Tường như thần thánh, sau đó lại ca ngợi ni cô Tuệ Minh hết
lời, bây giờ thì quen biết một lão già chết tiệt ở Bắc Giao, sùng bái ông ta
hết chỗ nói. Anh ấy là một người mỗi thời kỳ không có một đối tượng để
sùng bái, thì không sống nổi hay sao ấy!
Trang Chi Điệp cười hỏi:
- Bây giờ không đi làm cố vấn cho những nhà máy sản xuất sản phẩm
bảo vệ sức khoẻ thần ma nữa à?
Hạ Tiệp đáp:
- Bỏ từ lâu rồi! Anh nhìn gầm giường mà xem, một đống túi đựng bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.