PHẾ ĐÔ - Trang 475

tương, năm quả trứng muối, một con gà quay ngũ vị hương và một gói lưỡi
lợn. Bạch Ngọc Châu liền bảo bọn họ nấp ở dưới gác, còn anh ở đây lấy
dóng cửa sổ làm tín hiệu. Lần thứ nhất mở cửa sổ là Tư Mã Cung đã đến.
Đóng cửa sổ vào là đã nhận tranh chữ. Lần thứ hai mở cửa sổ là chứng tỏ
đã nói đến chuyện vụ án. Nếu đóng cửa sổ lần thứ hai thì các anh chị có thể
yên tâm ra về.
Ba người liền xuống gác ngồi xổm ở chỗ chân tường đối diện đường cái,
bắt đầu theo dõi cánh cửa sổ của gia đình anh Châu. Quả nhiên trước tiên
cánh cửa sổ được mở ra, ba người nhìn nhau cười, sau đó sốt ruột mong
cửa sổ đóng lại, nhưng lâu lắm không thấy đóng. Người qua lại trên đường
cái đã thưa lắm, chỗ đầu ngõ phố xa xa đàng kia là một chợ đêm, nghe rõ
có người đang cãi nhau, cãi nhau chán chê, rồi giành nhau. Mạnh Vân
Phòng quay đầu nhìn một lúc, cảm thấy vô vị, ngồi xổm xuống chân tường
nói:
- Kinh Ngũ ơi, cậu còn trẻ, không mỏi cổ. Cậu hãy bám sát cái cửa sổ
kia nhé, mình nhắm mắt dưỡng thần một chút.
Nói rồi cởi một bên giày làm đệm ngồi, còn chân không giày gác lên chân
kia, vừa gục đầu đã ngáy long sòng sọc. Khoảng hai mươi phút sau có bóng
người hiện ra trước cửa sổ, cánh cửa liền khép lại. Triệu Kinh Ngũ lay lay
Mạnh Vân Phòng nói:
- Thầy Phòng ơi, Tư Mã Cung nhận tranh chữ rồi!
Mạnh Vân Phòng không nói gì, Ngưu Nguyệt Thanh lên tiếng:
- Anh ấy mệt rồi, cứ để anh ấy ngủ. Kinh Ngũ này, cậu cũng ngủ gật
đi!
Triệu Kinh Ngũ trả lời:
- Tôi không buồn ngủ. Thầy Phòng có một con mắt, mở suốt ngày, sự
mệt mỏi của hai con mắt dồn cả vào một con gánh chịu. Thầy Phòng nên
chợp mắt.
Nhưng Mạnh Vân Phòng đã cất giọng:
- Cậu đánh rắm thối đấy à,Kinh Ngũ!
Triệu Kinh Ngũ bảo:
- Thì ra thầy không ngủ ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.