PHẾ ĐÔ - Trang 505

tử. Trang Chi Điệp cũng có phần nào không hài lòng, đã từng bảo:
- Hình như em đã thay đổi thành người khác rồi đấy, Liễu Nguyệt ạ!
Liễu Nguyệt đáp:
- Đương nhiên rồi, có cái ấy của anh trên người, Liễu Nguyệt đâu còn
là Liễu Nguyệt thuần tuý nữa phải không?
Điều mà Ngưu Nguyệt Thanh thấy chướng tai gai mắt là hễ cô ta đi ra
ngoài, lúc về là phải có thêm một bộ quần áo, đầu để một kỉêu tóc khác.
Liền hỏi lại đi đâu hả? Liễu Nguyệt thường vịn lý do này lý do khác rất
trơn tru. Ngưu Nguyệt Thanh liền bảo:
- Liễu Nguyệt ơi, tháng này cũng không thấy em gửi tiền về quê,
được đồng nào chỉ để chưng diên ư? Bố mẹ em nuôi em bằng ngần này, em
vào thành phố rồi, trong lòng không nghĩ báo hiếu bố mẹ sao?
Liễu Nguyệt đáp:
- nhà quê có tiêu tiền mấy đâu? Em đến đây đã ngần ấy thời gian, có
ai đến thăm em đâu, lại cứ tưởng em ở đây đào được lò vàng cho họ không
bằng! Mỗi tháng em được mấy đồng kia chứ?
Ngưu Nguyệt Thanh tức nghẹn cổ, không thèm hỏi nữa. Một hôm Ngưu
Nguyệt Thanh đi làm về, thấy trong nhà có nhiều cô gái ngồi uống rượu, cô
nào cũng đầu mượt má phấn, rung đùi nghẹo lưng, thấy chủ nhà về hốt
hoảng thè lưỡi, ào ào đứng dậy ra về. Ngưu Nguyệt Thanh hỏi:
- Những cô ấy là ai thế?
Liễu Nguyệt đáp:
- Đều là bạn đồng hương hồi nhỏ của em, chị xem đấy, bọn nó đứa
nào cũng giàu có phát tài, từ lâu đã phải bảo đến thăm nhà văn, đến rồi thì
thấy trong nhà thứ gì cũng hiếm. Em thấy bọn nó vui vẻ cũng là để tỏ ra
mình không ki bo, em đã giữ bọn nó ở lại uống một chai rượu.
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Đây là địa điểm du lịch hay sao? Rước bọn ba lăng nhăng ấy về ai
biết được ở nhà hàng quán trọ, bọn chúng làm gì. Nhà mình đâu có phải ổ
gái điếm?
Liễu Nguyệt hỏi vặn lại:
- Dựa vào đâu, chị bảo bọn họ là gái điếm? Bọn họ là gái điếm thì em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.