PHẾ ĐÔ - Trang 522

mức thòm thèm không no không đói. Cái ngữ anh như vậy, còn chê em thế
này không hay, thế kia không phải, mưu mô tìm đàn bà khác. Người đàn bà
khác chẳng khoan dung anh như em đâu, họ dơ chân đạp anh xuống giường
từ lâu rồi.
Trang Chi Điệp không bảo sao, chỉ bực tức quay người đi. Nhưng Ngưu
Nguyệt Thanh đã lật anh quay lại bảo:
- Anh đừng có ngủ như thế, em còn có chuyện muốn nói với anh đấy.
Trang Chi Điệp hỏi:
- Chuyện gì?
Ngưu Nguyệt Thanh hỏi:
- Anh thấy Liễu Nguyệt thế nào?
Trang Chi Điệp không hiểu ý vợ, không dám nói liều chỉ bảo:
- Còn em thì sao?
Ngưu Nguyệt Thanh nói:
- Nhà mình không nuôi được người giúp việc đâu anh ạ, tìm được một
đứa, lúc đầu còn được, bảo sao làm vậy, dần dần đâm hư. Anh xem suốt
ngày nó ăn diện như công chúa, lại thích đi bát phố, cơm cũng nấu không
ra sao, động một tí là căng cứng với em, hay là ta cho nó ra đi hả anh?
Trang Chi Điệp hỏi:
- Em định cho nó nghỉ việc à?
Ngưu Nguyệt Thanh đáp"
- Không phải đủôi nó, đuổi nó đi người ngoài sẽ nhìn nhận nhà mình
thế nào, vừa mới thuê chưa được bao lâu đã cho nghỉ việc! Em định tìm
cho nó một anh chồng. Mấy hôm trước chị kết nghĩa của em đến thăm, em
nhắc đến Liễu Nguyệt, chị ấy bảo, gả Liễu Nguyệt cho con trai chị ấy! Câu
nói ấy quả đã nhắc nhở em. Mấy hôm nay em nghĩ, Liễu Nguyệt lớn hơn
con trai chị ấy ba tuổi, gái hơn ba, quý hơn hòn gạch vàng, đó cũng là độ
tuổi thích hợp. Một cô gái vùng núi Thiểm Bắc, lấy được chồng ở vùng
ngoại ô, cũng là sa vào chĩnh gạo rồi, theo em thì con bé có mong cũng
chẳng được. Người ngoài cũng sẽ bảo mình đã quan tâm đến Liễu Nguyệt,
đã vì một cô gái giúp việc mà giải quyết chuyện của nửa sau cuộc đời nó.
Trang Chi Điệp nghe xong lời vợ nói, đã cảm thấy yên tâm, liền đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.