PHẾ ĐÔ - Trang 541

Lúc ăn cơm, Triệu Kinh Ngũ đã đến, bước vào cửa, cậu ta cầm một đồ chơi
là con chó vải rõ to. Liễu Nguyệt vừa mở cửa, cậu ta liền đặt con chó vải
lên cổ Liễu Nguyệt, cô ta hớn hở tới mức cứ lăn ra ghế sa lông đệm da mà
ôm mà hôn con chó vải.
Trang Chi Điệp thấy vậy bảo:
- Tặng Liễu Nguyệt món quà to thế cơ à, dễ có đến sáu bảy ngàn đồng
ấy nhỉ?
Triệu Kinh Ngũ thẹn thẹn bảo:
- Em hễ cứ vui vẻ lên một cái là mua luôn.
Trang Chi Điệp nói:
- Cậu đừng có vui vẻ, không mua quà cho mình, thì ca6ụ vui cũng
phí.
Triệu Kinh Ngũ đáp:
- Còn xem anh có vui không đã nào? Thẩm phán Tư Mã Cung nói,
nghe cuộc biện luận ngày hôm nay, thì Cảnh Tuyết Ấm chẳng có mấy lý lẽ.
vấn đề bây giờ chỉ có một điều, bên này thì nói hình tượng người đàn bà
trong bài văn là tập trung, khái quát và quy nạp từng trải của nhiều người
đàn bà mà thành, còn bên kia thì bảo trong tác phẩm viết người thật viết
thật không được viết như thế. Đây hoàn toàn là một loại nguỵ biện. Xét đến
cùng thì tác phẩm bút ký phóng sự có tập trung, khái quát và quy nạp hay
không. Thì họ là người ngoài ngành, không am hiểu mấy, còn phải tìm hiểu
ở một số chuyên gia học giả của giới văn hoá!
Trang Chi Điệp nói:
- Điều lo ngại của sự việc cũng là ở chỗ này. Nói một cách nghiêm
chỉnh, thì văn chương có tính chất người thật việc thật không được viết như
tiểu thuyết, tập trung, khái quát và quy nạp là cách làm của tiểu thuyết.
Triệu Kinh Ngũ hỏi:
- Vậy thì làm thế nào? Miếng thịt gắp đến mồm còn rơi mất hay sao?
Trang Chi Điệp cười gằn một tiếng, lâu lắm không nói gì. Ngưu Nguyệt
Thanh đưa mắt ra hiệu cho Triệu Kinh Ngũ. Cậu ta đi theo chị vào trong
nhà. Ngưu Nguyệt Thanh nói với Triệu Kinh Ngũ:
- Cậu nói những chuyện ấy làm gì? Anh ấy đang buồn phiền, cậu lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.