PHẾ ĐÔ - Trang 543

cũng rã rời chân tay ra đây này.
Liễu Nguyệt tiễn Triệu Kinh Ngũ ra cổng khu nhà tập thể. Triệu Kinh Ngũ
bảo:
- Liễu Nguyệt ơi, ở ngõ phố trước mặt kia có cửa hàng bán tiết dê
trôn ớt, anh mời em cùng ăn!
Liễu Nguyệt đáp:
- Trời oi bức thế này, ăn thứ đó mướt mồ hôi!
Triệu Kinh Ngũ bảo:
- Vậy thì đi ăn kem.
Liễu Nguyệt hỏi:
- Hôm nay anh làm sao vậy? Rộng rãi phóng khóang thế? Em không
ăn, em tiễn anh ra ngoài cổng lớn để cám ơn anh đã có lời mời.
Hai người đi ra cổng lớn, nhưng Triệu Kinh Ngũ không đi, cứ đứng ở chỗ
tối bóng đèn, bảo:
- Liễu Nguyệt ơi, em lại đây.
Liễu Nguyệt hỏi:
- Đến chỗ tối ấy làm gì, em sợ lắm!
Nhưng rồi cô ta cũng đi tới. Triệu Kinh Ngũ khẽ bảo:
- Em nhìn chỗ kia kìa.
Liễu Nguyệt nhìn theo tay chỉ, thì thấy ở chỗ chân tường cách đấy mười
mét, có hai người ôm nhau xoắn xuýt, liền cúi đầu cười hi hí. Triệu Kinh
Ngũ bảo:
- Tình yêu không sợ tối không sợ ma, chúng mình đến gần một chút
nghe xem họ nói gì.
Liễu Nguyệt gí ngón tya vào mặt Triệu Kinh Ngũ mắng:
- Anh cũng học cái thói xấu ấy à? Có giỏi thì anh cũng ra phố lôi một
cô mà đi, nghe trộm người ta ra cái quái gì, lưu manh hạng bét!
Không ngờ Triệu Kinh Ngũ chợt kêu lên một tiếng: ái chà, ôm lấy mặt.
Liễu Nguyệt hỏi:
- Thọc vào đâu hả? Vào mắt phải không?
Bước lại gỡ tay nhìn vào mặt, Triệu Kinh Ngũ liền ôm luôn Liễu Nguyệt
cắn một phát vò cái má non tơ kia, rồi co cẳng chạy. Vừa lúc đó một chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.