PHẾ ĐÔ - Trang 56

đối xứng đấy.
Đường Uyển Nhi ngồi xuống, nét mặt vẫn đỏ ửng, vừa bắt gặp ánh mắt của
Trang Chi Điệp liền cười ngượng nghịu. Trang Chi Điệp uống rượu vào,
người thấy rạo rực lâng lâng, kiếm cớ đi ra nhà vệ sinh. Vừa bước vào, liền
đóng chặt cửa, cái của nợ kia đã dựng ngược lên, không sao tiểu tiện được,
nhắm mắt lại thở hổn hển, tưởng tượng ra nhiều hình ảnh trong đầu, tự
dưng…Trở lại ngồi vào mâm ăn tiếp, khí thế xẹp hẳn xuống.
Đến bốn giờ chiều, tiệc rượu kết thúc. Trang Chi Điệp đứng dậy ra về. Chu
Mẫn níu giữ khéo léo thế nào cũng không được. Trang Chi Điệp có việc
quan trọng phải đến chỗ Nguyễn Tri Phi. Chu Mẫn tiễn khách ra tận ngã tư,
quay về thấy Đường Uyển Nhi vẫn tựa ở cổng, liền gọi một tiếng, chị ta
vẫn không có phản ứng. Chu Mẫn bảo:
- Em làm sao mà thừ người ra thế?
Nhìn lên mặt thì vết bỏng đã hết rộp, hình thành một mụn nhỏ, Đường
Uyển Nhi tỉnh táo lại, vội hất hàm hỏi:
- Hôm nay em không xấu mặt chứ?
Chu Mẫn nói:
- Không, hôm nay em xinh đẹp hơn bất cứ lúc nào.
Nói xong hôn chị ta một cái, Đường Uyển Nhi cứ để yên cho hôn, song lại
nói:
- Cả ba đêu vui vẻ lắm, mọi thứ đều hay, chỉ tiếc phu nhân của Trang
Chi Điệp không đến.
Chu Mẫn bảo:
- Nghe thầy giáo Phòng nói, mấy hôm vừa rồi chi .ấy ở nhà mẹ đẻ, mẹ
chị ấy ốm.
Đường Uyển Nhi nói:
- Chị Tiệp bảo phu nhân của anh ấy xinh đẹp vào loại nhất.
Chu Mẫn nói:
- Ai cũng bảo thế. Trang Chi Điệp đời nào lại chịu lấy một bà vợ xấu
xí cơ chứ?

Đường Uyển Nhi thở dài, ngồi lại trên giường đực mặt ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.