PHẾ ĐÔ - Trang 589

ruồng bỏ, bạn bè thân thích coi thường, ngay đến Liễu Diệp Tử mũi tẹt
cũng bắt nạt mình. Lúc hắn vừa mới đến, hai vợ chồng Liễu Diệp Tử đang
rù rì trong nhà, nhìn thấy hắn cũng tỉnh bơ. Hắn thì nước mũi năm mắt chảy
ra quỳ xuống đất van xin, mà Liễu Diệp Tử vừa kéo quần lên vừa moi một
cái khăn ở háng ra nói chuyện với hắn, chị ta hoàn toàn kgcoi hắn là một
con người. Cung Tiểu Ất uất ức, khi mà không có thuốc, thế giới sao mà
cay nghiệt độc ác với hắn đến thế, chỉ trong cơn đê mê sau khi hút hắn mới
tìm thấy niềm sung sướng hạnh phúc của mình và đi trả thù thế giới này…
Ở gian phòng nhỏ gác dưới, Triệu Kinh Ngũ đã uống cạn ba chén trà mà
Cung Tiểu Ất vẫn ở lì trên đó. Liễu Diệp Tử đã tiếp đón, nói chuyện và cắn
hột dưa, còn chồng chị thì gọi ở cổng:
- Này, lão già điên kia, có mua giấy lộn không? Trong chuồng xí nhà
này có một đống giấy lộn đã dùng, cứ vào mà lấy, không phải trả tiền
Thế là liền nghe thấy một giọng hát khản đặc:
Thắt lưng gài máy nhắn tìm
Điện thoại tự động thì cầm trong tay
Vào quán thì gọi gà quay
Nhà hàng khách sạn thì quay gà rừng.
Anh chồng Liễu Diệp Tử cười khà khà, khen:
- Hay lắm, hay lắm!
Liễu Diệp Tử mắng chồng:
- Anh bệu ơi, anh phụ hoạ gì với lão già thu mua đồ nát đấy hả?
Anh chồng cứ tỉnh bơ, vẫn nói ra ngoài cổng:
- Lão có thu nhận đàn bà cũ nát không? Nếu lão thu nhận thì tôi dám
chắc trên đường phố này không có anh chồng nào lại không muốn thay cũ
đổi mới đâu!
Liễu Diệp Tử xồng xộc lao ra, véo tai chồng kéo xềnh xệch vào, mắng tét
tát:
- Anh còn muốn thay vợ hả? Nếu thay được, thì tôi là người đầu tiên
thay cái con lợn biếng nhác này!
Triệu Kinh Ngũ không ra can, chỉ nghe thấy tiếng ra văng vẳng ở xa xa
ngoài cổng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.